Ta dắt ta đi (Nguyễn Lãm Thắng)

129 lượt xem
Mắt thảo dã chập chờn trong nắng rối
Dấu chân xưa đã biếc ngọn cỏ bồng
Ta nghe phía muôn trùng réo gọi
Trái tim hồng thao thức những bao năm

Dòng suối cũ nói hộ lời đá núi
Máu hoang sơ đã cháy đỏ thành sông
Bờ lau lách khắc kinh vào nguồn cội
Rêu ngàn năm có khóc chuyện mình không?

Ta dắt câu thơ đi giữa mênh mông
Đời giông bão ngại gì cơn lốc nhỏ
May có em cho đời oằn nỗi nhớ
Để tình ta mới biết một lần đau

Em có về không? Mà đời gọi tên nhau?
Ai có dám quên ôi cái phút ban đầu?
Nên dang dở bắt thơ buồn phải chết
Để yêu thương vất vưởng những ga tàu

Ta dắt ta đi nhưng chẳng biết về đâu?
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×