THU BUỒN (Nguyễn Minh Ngọc)

79 lượt xem
Lặng nhìn những chiếc lá rơi
Bỗng nhiên thấy nhớ một nơi đã về
Ừ thì chẳng nghĩa phu thê
Nhưng nào quên được lời thề hôm nao.

Gió vờn mây trắng trên cao
Hanh hao nhẹ thổi chênh chao nỗi lòng
Thu à! Có thấy gì không ?
Sao buông mấy vạt nắng hồng nhạt phai...

Chiều buồn tím tận chân mây
Làm cong lọn nhớ mi gầy dõi theo
Giật mình nhìn ánh trăng treo
Khuyết đi một nửa thả neo mạn thuyền.

Thôi thì nợ chẳng cùng duyên
Đành chung chịu một nỗi niềm mất nhau
Chia tay từ đó rất lâu
Thêm mùa thu nữa tóc màu điểm phai?
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo