Một cõi quên (Hàn Mặc Tử)

438 lượt xem
Đêm ấy lại đêm thức với trăng 
Mưa ngoài hiên lạnh ẩn dáng Hằng 
Cô đơn! Ừ nhỉ, chừng quạnh quẽ 
Đêm rất riêng mình – Một cõi quên! 

Tôi trả cho tôi những ngại ngần 
Trả người - đây nhé những phân vân 
Cõi riêng lặng lẽ gài then kín 
Ngoài ấy người vui với bụi trần. 

Cơn gió lập đông buốt lạnh lùng 
Tứ bề gom lại một cõi không 
Lặng nghe – Tôi nhé, nghe tôi khóc 
Hiện hữu mà chi? Chỉ nghẹn lòng.
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư