Người ngọc (Hàn Mặc Tử)

110 lượt xem
Ta để chữ Ngọc lên tàu lá
Sương ở cung thềm giỏ chẳng thôi
Tình ta khuấy mãi không thành khối
Nư giận đôi phen cắn phải môi

Cho ta hết cả: hương và sắc.
Của những bông hoa thắm lạ kỳ
Ta sẽ hộc ra từng búng huyết
Nhuộm đầy phong vị lúc mê ly

A ha! Ta vốn người trong mộng
Hư thực như là một ý thơ
Ta đi góp nhặt từng tia sáng
Và kết duyên tình để ước mơ.

Hôm nay trăng sáng là trăng sáng,
Không biết thiêng liêng ở cõi nào.
Cô nường gái đẹp đương nằm chết,
Trên cánh tay mình, hãy xiết bao.
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo