NHỮNG LUỐNG CÀY BẬT KHÓC (Nguyễn Thị Việt Hà)

126 lượt xem
Cha uống rượu
Rượu ngấm vào ngực mẹ
Mẹ chiều chuộng những cơn say
Mảnh thuỷ tinh bắn lên không trung quay lại
cắm vào mười ngón tay không còn trẻ
Chiếc áo cha mặc nồng mùi phố thị
Chiếc khăn mẹ đội đầu thơm mùi bùn đất
Cây cột nhà giật mình những khi
Mẹ vác rạ lúa để góc sân chưa kịp phơi
Đã thành hơi cay
Thành cơn say
Ngả nghiêng
Tiếng chúc tụng, âm thanh cụng ly
Tươi như sân thóc
Luống cày mệt nhọc
Hoàng hôn bật khóc
Những giọt
Nhỏ
Trong
Như rượu gốc
Từ khoé mắt mẹ ướt cả đêm rằm. 
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo