Phận Đời (Nguyễn Văn Hoài)

562 lượt xem

 Nước mắt mẹ nhạt nhoà
Bởi xót xa số phận
Cả một đời lận đận
Quanh quẩn gánh mưu sinh
Côi cút chỉ một mình
Không gia đình chăm sóc
Suốt một đời ngang dọc
Những nặng nhọc lo âu
Màng chi đến sang giàu
Chẳng dám cầu hạnh phúc
Chỉ mong sao đến lúc
Cuối cùng được thảnh thơi
Nhưng nước mắt vẫn rơi
Bởi kiếp đời đen bạc
Sắp về chầu bóng hạc
Miền cực lạc tây phương
Vẫn chẳng chỗ tựa nương
Bữa cơm đường hưu quạnh
Một cuộc đời bất hạnh
Khoác lên mảnh thân còm! 

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo