Kẻ việt người tần (Vũ hoàng chương)

84 lượt xem

Đâu nắng Trùng dương men bốc cao?
Nơi đây thu bủa lưới mưa rào!
Gối chăn lớp lớp tràn băng giá
Từ buổi Sông chia Bến nghẹn ngào.

Đá chẳng hai phen sầu dựng tượng
Giữa mây huyền sử khói ca dao.
Ngày qua, hồn mất dần tin tưởng,
Xác cũng già đi mỗi tế bào…

Anh ơi! Mười một năm rồi đấy;
Anh nghĩ rằng em trẻ mãi sao?
Cái tuổi tròn gương, trăng độ ấy
Đã vơi nhiều lắm, chả còn bao!

Chỉ còn như chiếc liềm đe dọa
Cắt xuống đời xuân một sớm nào.
Em sợ… khuya nay đèn sáng quá!
Trên tường in đậm bóng gầy hao…

Rồi mai rồi mốt tàn binh lửa
Và cũng tàn theo cặp má đào;
Lỗi ước, Mỵ Châu đành lệ ứa,
Không còn can đảm rắc nga-mao!

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×