Có được không (Nguyễn phong việt)
Khánh Việt | Chat Online | |
24/07/2019 16:41:23 | |
Văn học trong nước | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
- * Khóc đi (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
- * Gánh hàng hoa - Chương 1: Hy vọng (Khái Hưng, Nhất Linh) (Văn học trong nước)
- * Ngày con sinh ra đời 1 (Nguyễn phong việt) (Văn học trong nước)
- * Bên kia là nắng ấm (Văn học trong nước)
Dù những đớn đau có giá trị đến như thế nào ở trong lòng
thì cứ hãy để cuộc đời giữ lấy giùm mình
có được không?
Đừng bao giờ từ chối mình ngay cả khi thế gian này không còn ai đó để yêu thương
biết nhận ra trong trái tim vẫn vun đầy những điều cần chia sẻ
mang ơn một cái ôm trên đôi tay cũng đủ ý nghĩa với người đã sinh ra ta từ một tình yêu không cần phải kể
tự làm đau mình bằng cách giữ lấy bão dông và nhường phần bình yên nhỏ bé
cho những người mình yêu thương lặng lẽ
rồi có được gì đâu?
Rồi có được gì khi một mình mình chống chọi với đêm thâu
rồi có được gì khi trên hai vai ngày nhiều thêm vết xước
rồi có được gì khi mỉm cười mà trong lòng chất đầy đau đớn
rồi có được gì khi chìa tay ra mà trái tim hoàn toàn biết trước
mình sẽ thua…
Bỏ xuống đi
cuộc đời của chúng ta đâu thể giống như một câu chuyện đùa
kể cho người này, người kia nghe để mua vui lòng thương hại
mình hiểu rõ yêu thương thẳm sâu nhất là yêu thương của những con người từng trải
một cái xiết tay, một cái tựa vai… có thể khiến con người ta cam tâm đánh đổi
cả một cuộc đời tính từ lúc lớn khôn!
Mang một thứ gì đó trên vai có thể làm cho con người ta hạnh phúc vô cùng
như được chia sẻ và bao dung mà ít ai làm được
cảm giác của một người thấy mình chịu đau giỏi hơn người khác
cảm giác của một người thấy mình ngồi trong bóng đêm mà tình yêu tỏa sáng
cảm giác của một người đứng im mà thấy mình nhìn ra cả một thế giới rộng lớn
nào có biết được đâu?
Có biết được chúng ta đang tin vào một thứ giống nước chảy dưới chân cầu
tin vào một thứ được nắm giữ bởi một người mà ta không thể giữ
tin vào một tình yêu mà ngay cả ta cũng không chắc chắn là đầy đủ
tin vào số phận đã dạy cho ta cách biết ơn một con người làm cho ta mất ngủ
với nước mắt suốt chiều dài của đêm…
Sống vì mình với nhiều người có thể là một cuộc sống nhẫn tâm
nhưng sống vì người chẳng lẽ là một cuộc đời đáng sống?
làm sao người có thể hiểu mình hơn những gì bản thân mình kì vọng
lúc buồn vui cũng chỉ có riêng mình nhận ra đâu là khó nhọc
trước khi ai đó kịp nhận ra?
Cứ đặt nỗi đau xuống cho cuộc đời giữ lấy giùm ta
sự bao dung của con người chắc chắn có giới hạn
một bầu trời phải cần đến cả triệu vì sao đâu phải để thắp lên những điều lãng mạn
khi bóng tối bao giờ cũng nhiều hơn ánh sáng
những ánh sáng nhỏ nhoi…
Hãy để cho cuộc đời giữ lấy giùm ta mọi thứ ngoài niềm vui!
(Có được không?
khi có quá nhiều thứ không đáng để giữ lại trong lòng?)
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!