Nội dung bạn tìm "
Ngồi khóc trên cây - Chương 37
" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:Ngồi khóc trên cây - Chương 37 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Cô Út Huệ mừng rỡ khi tôi bất ngờ trở về làng. Cô vui đến mức khi thấy tôi nhấp nhổm định chạy qua nhà thầy Điền, cô chẳng tỏ ý gì ngăn cản mặc dù cô biết tôi qua đó chỉ để kiếm con Rùa. Có lẽ cô tin tôi đủ lớn để không làm điều gì khờ dại.
|