Nội dung bạn tìm "

Nguyễn Nhật Ánh, Nguyễn Nhât Ánh, Nguyễn nhật Ánh, Nguyễn Nhất Ánh, Nguyện Nhật Ánh

" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:

Còn chút gì để nhớ - Chương 19 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tôi mất xe trong một tình huống rất đáng... mất. Đi học về, chạy ngang qua một hiệu sách, tôi ghé vào . Định bụng vào xem lướt một cái rồi ra liền nên tôi không khóa xe . Nhưng cũng còn sót một tí cẩn thận trong người, tôi dựng xe ngay trước cửa, chính giữa thềm, để tiện "trông nom".

Còn chút gì để nhớ - Chương 18 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tôi ngăn chặn thằng Bảo bằng cách không rủ nó đến nhà chơi nữa . Nhưng dạo này nó khoái tôi đến mức tôi không rủ nó cũng tự động mò đến nhà. Có tuần nó ghé "thăm tôi" đến ba, bốn ngày liền.

Còn chút gì để nhớ - Chương 17 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Cái "gia đình" xây dựng theo mô hình Adam và Eva đó suýt một chút nữa là xào xáo dữ dội vào năm thứ hai đại học của tôi . Lúc này, Qùynh đã là cô nữ sinh lớp mười một. Còn Trâm học lớp mười hai .

Còn chút gì để nhớ - Chương 16 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Một buổi tối, tôi qua nhà bác Tám dạy kèm như thường lệ, không thấy Quỳnh đâu . Tôi hỏi, chị Kim nói : - Nó nhức đầu, nằm trên gác.

Còn chút gì để nhớ - Chương 15 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Ở lớp, Kim Dung "dính" với tôi như hình với bóng. Gần suốt năm học đầu tiên, tôi chẳng chơi thân với ai ngoài nó. Tuy nhiên cái tính bạt mạng của nó vẫn làm tôi ơn ớn.

Còn chút gì để nhớ - Chương 14 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Nói đi coi hát với Lan Anh là Quỳnh nói chọc tôi chơi chứ tối đó cô bé ở nhà. Tôi qua chơi, thấy Quỳnh và Trâm đang ngồi học bài .

Còn chút gì để nhớ - Chương 13 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Ngôi trường tôi học nằm trên một con đường thật đẹp. Hàng cây điệp chạy dài hai bên, cứ tới mùa khai trường, bông điệp rắc đầy trên lối đi như một cơn mưa màu vàng, bám cả vào áo, vào tóc của bọn sinh viên chúng tôi .

Còn chút gì để nhớ - Chương 12 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tôi không đợi đến chiều mới gặp dì tôi . Trên đường từ trường về, tôi ghé qua chỗ làm của dì.

Còn chút gì để nhớ - Chương 11 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Trong số một ngàn hai trăm thí sinh đi thi bữa trước, rớt mất một ngàn. Tôi may mắn nằm trong số hai trăm người còn lại . Hôm tôi về báo kết quả, dì tôi mừng lắm. Dì nói : - Để dì đánh điện báo cho mẹ cháu biết !

Còn chút gì để nhớ - Chương 10 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Hôm đi thi đại học, đề bài hỏi năm câu, tôi trả lời được bốn câu rưỡi. Trên đường về, bụng tôi cứ thấp tha thấp thỏm. Dự thi tới một ngàn hai trăm thí sinh, nhà trường chỉ tuyển có năm mươi mống, tôi không lo sao được!

Còn chút gì để nhớ - Chương 9 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Kể từ bữa đó, tôi qua chơi nhà bác Tám khá thường xuyên. Chẳng bao lâu tôi nghiễm nhiên thành một người thân trong gia đình. Trâm đã giữ lời hứa. Nó bớt ăn hiếp tôi hơn. Thỉnh thoảng tôi mới bị nó sai vặt.

Còn chút gì để nhớ - Chương 8 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Lần đầu tiên qua nhà bác Tám, tôi không dám đi một mình. Dì tôi phải dắt tôi qua. Đi theo hộ tống tôi, còn có nhỏ Lan Anh. Bác Tám trai lớn tuổi hơn dượng tôi. Dượng tôi kêu bác bằng anh. Bác Tám gái lớn tuổi hơn dì tôi. Dì tôi kêu bác bằng chị.

Còn chút gì để nhớ - Chương 7 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Cái "quyết định mới" đó nó đến một cách rất tình cờ. Một trong những công việc đầu tiên của tôi ở cái đất Sài Gòn này là mua một chiếc xe đạp.

Còn chút gì để nhớ - Chương 6 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tối hôm sau, tôi định qua nhà bác Tám chơi. Tôi vào ở nhà dì Ba đã gần một tuần mà chưa qua thăm hàng xóm, kể cũng tệ. Nhất là quan hệ giữa gia đình bác Tám với dì dượng tôi rất thân thiết. Hai bên chạy qua chạy lại như trong một nhà.

Còn chút gì để nhớ - Chương 5 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Một buổi trưa, tôi đang nằm ngủ mơ mơ màng màng trên chiếc đi-văng trước nhà bỗng nghe có tiếng nói chuyện thì thầm sau lưng. Chả là tôi nằm quay mặt vào vách nên khi tôi giật mình mở mắt ra cũng chẳng ai hay biết.

Còn chút gì để nhớ - Chương 4 (Nguyễn Nhât Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Dì dượng tôi không có con. Sống với dì dượng là bé Lan Anh. Nó là cháu ruột dượng tôi, kêu dượng tôi bằng cậu . Nhưng dì dượng tôi nuôi nó từ nhỏ nên coi nó như con. Nó cũng kêu dượng tôi bằng ba và dì tôi bằng mẹ .

Còn chút gì để nhớ - Chương 3 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Gọi là hẻm nhưng con đường dẫn vô nhà dì BA là một khoảnh sân tráng xi-măng của một căn nhà nằm thụt sâu bên trong. Khoảnh sân chạy dọc theo hông của một dãy nhà bề thế và đủ rộng cho xe ô-tô đi lọt.

Còn chút gì để nhớ - Chương 2 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Ông sồn sồn ngồi bênh cạnh lay vai tôi: - Dậy đi chú em ! Tới nơi rồi ! Tôi giật mình mở choàng mắt. Đợi hành khách xuống gần phân nửa, tôi lật đật chui ra .

Còn chút gì để nhớ - Chương 1 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Dường như khi trở thành một chàng trai mười tám tuổi, không chú bé nào là không phấn khởi . Đối với tôi cũng vậy, đó là một ngày kỳ diệu vô cùng.

Hạ đỏ - Chương 31 ( Hết ) (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Thế là chia tay mùa hè, chia tay những người bạn nhỏ, tôi khăn gói trở về thành phố. Buổi sáng, khi tôi bước ra khỏi nhà, dì Sáu kêu thằng Nhạn lấy xe đạp chở tôi lên đường quốc lộ nhưng tôi từ chối. Tôi muốn được đi bộ xuyên qua ngõ trúc như ngày đầu tôi đến.
4.2
325 sao / 77 đánh giá
5 sao - 59 đánh giá
4 sao - 3 đánh giá
3 sao - 1 đánh giá
2 sao - 1 đánh giá
1 sao - 13 đánh giá
Điểm 4.2 SAO trên tổng số 77 đánh giá

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×