Nội dung bạn tìm "
Nguyễn Thành Sáng
" có trong những liên kết dưới đây, nhấp chuột để xem chi tiết:CHỐN CŨ CÒN ĐÂU (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Chân bước nhẹ nhàng qua lối cũ Lòng nghe rười rượi cảnh chiều thu Năm xưa xanh mướt hai bờ trái Nay vắng, hoang tàn một cõi u!
Tiếng Đàn Lê Thê (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Nắng tàn ngắm áng mây bay Cõi lòng hướng vọng hình ai mịt mờ Nỗi niềm em trải vào thơ Lay hồn lữ khách, thẫn thờ gió trăng!
LỜI CỦA GIÓ (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Đừng uống, người ơi, đừng uống nữa Men nồng phôi lãng tạm mà thôi Tan rồi lại trở về bao nhớ Quằn quại tâm hồn, ngất tả tơi
THU CẢM (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Thu cảm nên trời ánh nhạt thôi Cho cơn gió nhẹ thoáng làn hơi Vầng mây lờ lững, bầu xa vợi Chiếc lá khô vàng, bóng nhỏ rơi
HỠI NGƯỜI ƠI (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Bởi em là một cánh hồn bay Vạn lý, ngàn cây, một cảnh say Gió cuốn thân mờ nên vọng hút Cõi trời lồng lộng đến tầng mây
CẢM THU (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Thu cảm nên trời nắng dịu hanh Cho mây nhạt loãng giữa khung xanh Suy tư hằn dấu dần theo mộng Toả thắm hương lòng một lối quanh
Ý THU (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Trầm ngắm hồn thu trải ánh thu Nghe dòng thắm thiết nhạc lòng ru Kéo hồn sĩ mộng về nhung nhớ Dào dạt, lâng lâng chốn mịt mù
LỜI VỚI GIÓ (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Hãy nói và hờn giận nữa đi Rồi ngươi biến chuyển thành cuồng nộ Phong ba, bão tố bặt văng ta Cho được ói ra ngàn nỗi nhớ!
GIÓ TRÁCH BẠN (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Nầy bạn! Hãy vươn vai đứng dậy Hút ta vào tận phổi người đi Và gồng gân đấm thẳng vào kia Chân chuyển hướng, tung ra một cước
LẠNH TÀN (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Thôi nhé! Tình yêu xin trả lại Từ nay mây cũ đã trôi bay Ta về bó mộng, hồn phôi lãng Hòa với trăng sương, giũ đọa đày
TRÔNG ANH (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Từng hồi gió thoảng lay cành lá Khuya vắng cô đơn tối mịt mùng Lặng lẽ thức thao tình mộng tưởng Nghe lòng vương vấn chuyện tình chung!
TÌNH YÊU TRÔI (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Xuân, hạ, thu, đông, bốn cảnh mùa Luân chuyền, chuyển mãi tự ngàn xưa Qua theo ngày tháng bao thay đổi Phủ sắc trần gian chẳng đợi chờ!
CHUỖI ĐÊM (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Trăng đã lặn tàn, sương nhỏ xuống Khung trời buốt lạnh, phủ mờ mây Thả hồn buồn bã về muôn thuở Nhịp đập tim lòng động đó đây!
HOÀI HOÀI (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Có còn chi nữa để mà mong Tình đã tan dần, lạnh gió đông Như nước giữa trời bao gợn sóng Nhấp nhô, trải phẳng, cuốn theo lòng!
TƯƠNG TƯ LAY LẮT (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Cũng chiều, cũng nhớ, cũng hoài mong Tình thuở ngày xưa lạnh giá đông Cảm xúc tâm hồn như vạn sóng Dật dờ, bào bọt nát tim lòng!
THU GỢI (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Hạ đã qua rồi lại đến thu Khung trời héo hắt chuyển âm u Đưa hồn nhung nhớ về trăn trở Kéo lại mây sầu phủ lắc lư
TÌNH MÃI (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Một thuở gửi lòng qua bến sông Chiều tàn vắng lặng thấy hồn đông Vọng về chốn ấy nghe rười rượi Ánh nhạt, mây đưa, thắt thẻo lòng
LƯU LUYẾN HOA QUỲNH (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Nước cuốn, thuyền đi, mưa đổ xuống Ngày qua đưa đẩy bóng tình mây Dây dưa buồn bã, người quay thuở Dào dạt tâm tình, trải đó đây!
TÌNH TRÔI (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
TÌNH TRÔI Năm tháng u hoài, chuỗi nhớ mong Hồn ai lạnh lẽo cuốn sầu đông Thuyền duyên xa bến còn vương sóng Kẻ ở, người đi mãi chạnh lòng! Mỗi độ thu về mang nỗi nhớ Nghe buồn rười rượi trải bâng ...
NHỮNG SẮC THU (Nguyễn Thành Sáng) (Văn học trong nước) Sưu tầm
NHỮNG SẮC THU Lặng lẽ nỗi niềm với chuỗi đen Từng đêm thao thức dưới khung đèn Lúc mờ, lúc tỏ khi phai nhạt Hòa cõi sương buồn, tiếng nhóc nhen! Ảm đạm trời thu chẳng sắc ngời Chỉ buồn tơi tả, lá vàng ...
|