Còn chút gì để nhớ - Chương 26 (Nguyễn Nhât Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Nhưng dù thế giới buồn tẻ hay vui nhộn, con người ta cũng cần phải có cơm để ăn. Tôi lại đang gặp khó khăn về chuyện đó. Những tháng đầu tiên sau giải phóng, mẹ tôi còn gởi tiền cơm vào cho tôi nhưng thời gian gần đây thì ngưng hẳn
Còn chút gì để nhớ - Chương 25 (Nguyễn nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Sáng hôm sau, tôi đạp xe vào trường. Từ ngày giải phóng đến nay, đây là lần đầu tiên tôi trở lại trường nên lòng cứ hồi hộp đoán non đoán già đủ thứ. Tôi gặp Kim Dung ngay tại cổng trường
Còn chút gì để nhớ - Chương 24 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Ngày giải phóng Sài Gòn, dì tôi không cho tôi ra đường, sợ đạn lạc. Tôi, Lan Anh và mấy chị em Quỳnh chạy ra trước đầu hẻm, đứng coi . Những bộ đồ lính đủ các binh chủng, nón sắt, giày botteđe-saut vứt lăn lóc đầy đường. Những chiếc xe jeep cắm cờ đỏ sao vàng chở đầy bộ đội chạy vút qua trước cặp mắt tò mò của dân chúng. Đây đó vẳng lại những tiếng hò reo, không biết từ phía nào và vì lý do gì.
Còn chút gì để nhớ - Chương 23 (Nguyễn nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Sau Tết, Quân Giải Phóng gây áp lực mạnh. Báo chí và ra đdi-ô hầu như ngày nào cũng đưa tin về tình hình chiến sự. Trong vòng hai tuần lễ, Pleiku, Buôn Mê Thuột, Kontum và Quảng Trị bị thất thủ. Người Sài Gòn trước nay vốn xa lạ với bom đạn đã băt' đầu cảm thấy hơi thở nóng hổi của chiến tranh thổi tới sau gáy mình.
Còn chút gì để nhớ - Chương 22 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Nhưng dù Quỳnh có giả bộ hay không thì chuyện của tôi và Quỳnh vẫn diễn tiến ngày càng thuận lợi, dù cái điều khó nói nhất vẫn chưa ai nói với ai . Nhưng tôi nghĩ, so với mối quan hệ gần gũi và sâu đậm trên thực tế thì cái điều kia không có gì quan trọng. Nó sẽ được nói ra vào thời điểm thích hợp và cần thiết nhất.
Còn chút gì để nhớ - Chương 21 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Thế là quan hệ giữa tôi với Quỳnh chuyển sang một thời kỳ mới . Bây giờ, ngày ngày chúng tôi đều đi học chung với nhau . Trường Quỳnh học cách trường tôi gần một cây số. Mỗi sáng, bằng chiếc xe đạp của Quỳnh, tôi chở cô bé đến trường rồi mới quay lại lớp học. Buổi trưa tan học, tôi lại đến trường Quỳnh đón cô bé về.
Còn chút gì để nhớ - Chương 20 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Không thể vừa đi học với Kim Dung lại vừa đi học với Quỳnh. Giữa hai trường hợp, tôi chọn trường hợp sau . Điều đó hoàn toàn dễ hiểu, bởi vì tôi yêu Quỳnh. Còn với Kim Dung, chúng tôi chỉ là bạn. Ở cạnh Kim Dung, tôi cảm thấy niềm vuị Nhưng ở bên cạnh Quỳnh, tôi cảm thấy hạnh phúc.
Còn chút gì để nhớ - Chương 19 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Tôi mất xe trong một tình huống rất đáng... mất. Đi học về, chạy ngang qua một hiệu sách, tôi ghé vào . Định bụng vào xem lướt một cái rồi ra liền nên tôi không khóa xe . Nhưng cũng còn sót một tí cẩn thận trong người, tôi dựng xe ngay trước cửa, chính giữa thềm, để tiện "trông nom".
Còn chút gì để nhớ - Chương 18 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Tôi ngăn chặn thằng Bảo bằng cách không rủ nó đến nhà chơi nữa . Nhưng dạo này nó khoái tôi đến mức tôi không rủ nó cũng tự động mò đến nhà. Có tuần nó ghé "thăm tôi" đến ba, bốn ngày liền.
Còn chút gì để nhớ - Chương 17 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Cái "gia đình" xây dựng theo mô hình Adam và Eva đó suýt một chút nữa là xào xáo dữ dội vào năm thứ hai đại học của tôi . Lúc này, Qùynh đã là cô nữ sinh lớp mười một. Còn Trâm học lớp mười hai .
Còn chút gì để nhớ - Chương 16 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Một buổi tối, tôi qua nhà bác Tám dạy kèm như thường lệ, không thấy Quỳnh đâu . Tôi hỏi, chị Kim nói : - Nó nhức đầu, nằm trên gác.
Còn chút gì để nhớ - Chương 15 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Ở lớp, Kim Dung "dính" với tôi như hình với bóng. Gần suốt năm học đầu tiên, tôi chẳng chơi thân với ai ngoài nó. Tuy nhiên cái tính bạt mạng của nó vẫn làm tôi ơn ớn.
Còn chút gì để nhớ - Chương 14 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Nói đi coi hát với Lan Anh là Quỳnh nói chọc tôi chơi chứ tối đó cô bé ở nhà. Tôi qua chơi, thấy Quỳnh và Trâm đang ngồi học bài .
Còn chút gì để nhớ - Chương 13 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Ngôi trường tôi học nằm trên một con đường thật đẹp. Hàng cây điệp chạy dài hai bên, cứ tới mùa khai trường, bông điệp rắc đầy trên lối đi như một cơn mưa màu vàng, bám cả vào áo, vào tóc của bọn sinh viên chúng tôi .
Còn chút gì để nhớ - Chương 12 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Tôi không đợi đến chiều mới gặp dì tôi . Trên đường từ trường về, tôi ghé qua chỗ làm của dì.
Còn chút gì để nhớ - Chương 11 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Trong số một ngàn hai trăm thí sinh đi thi bữa trước, rớt mất một ngàn. Tôi may mắn nằm trong số hai trăm người còn lại . Hôm tôi về báo kết quả, dì tôi mừng lắm. Dì nói : - Để dì đánh điện báo cho mẹ cháu biết !
Còn chút gì để nhớ - Chương 10 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Hôm đi thi đại học, đề bài hỏi năm câu, tôi trả lời được bốn câu rưỡi. Trên đường về, bụng tôi cứ thấp tha thấp thỏm. Dự thi tới một ngàn hai trăm thí sinh, nhà trường chỉ tuyển có năm mươi mống, tôi không lo sao được!
Còn chút gì để nhớ - Chương 9 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Kể từ bữa đó, tôi qua chơi nhà bác Tám khá thường xuyên. Chẳng bao lâu tôi nghiễm nhiên thành một người thân trong gia đình. Trâm đã giữ lời hứa. Nó bớt ăn hiếp tôi hơn. Thỉnh thoảng tôi mới bị nó sai vặt.
Còn chút gì để nhớ - Chương 8 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Lần đầu tiên qua nhà bác Tám, tôi không dám đi một mình. Dì tôi phải dắt tôi qua. Đi theo hộ tống tôi, còn có nhỏ Lan Anh. Bác Tám trai lớn tuổi hơn dượng tôi. Dượng tôi kêu bác bằng anh. Bác Tám gái lớn tuổi hơn dì tôi. Dì tôi kêu bác bằng chị.
Còn chút gì để nhớ - Chương 7 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm
Cái "quyết định mới" đó nó đến một cách rất tình cờ. Một trong những công việc đầu tiên của tôi ở cái đất Sài Gòn này là mua một chiếc xe đạp.
|