Còn chút gì để nhớ - Chương 6 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tối hôm sau, tôi định qua nhà bác Tám chơi. Tôi vào ở nhà dì Ba đã gần một tuần mà chưa qua thăm hàng xóm, kể cũng tệ. Nhất là quan hệ giữa gia đình bác Tám với dì dượng tôi rất thân thiết. Hai bên chạy qua chạy lại như trong một nhà.

Còn chút gì để nhớ - Chương 5 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Một buổi trưa, tôi đang nằm ngủ mơ mơ màng màng trên chiếc đi-văng trước nhà bỗng nghe có tiếng nói chuyện thì thầm sau lưng. Chả là tôi nằm quay mặt vào vách nên khi tôi giật mình mở mắt ra cũng chẳng ai hay biết.

Còn chút gì để nhớ - Chương 4 (Nguyễn Nhât Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Dì dượng tôi không có con. Sống với dì dượng là bé Lan Anh. Nó là cháu ruột dượng tôi, kêu dượng tôi bằng cậu . Nhưng dì dượng tôi nuôi nó từ nhỏ nên coi nó như con. Nó cũng kêu dượng tôi bằng ba và dì tôi bằng mẹ .

Còn chút gì để nhớ - Chương 3 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Gọi là hẻm nhưng con đường dẫn vô nhà dì BA là một khoảnh sân tráng xi-măng của một căn nhà nằm thụt sâu bên trong. Khoảnh sân chạy dọc theo hông của một dãy nhà bề thế và đủ rộng cho xe ô-tô đi lọt.

Còn chút gì để nhớ - Chương 2 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Ông sồn sồn ngồi bênh cạnh lay vai tôi: - Dậy đi chú em ! Tới nơi rồi ! Tôi giật mình mở choàng mắt. Đợi hành khách xuống gần phân nửa, tôi lật đật chui ra .

Còn chút gì để nhớ - Chương 1 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Dường như khi trở thành một chàng trai mười tám tuổi, không chú bé nào là không phấn khởi . Đối với tôi cũng vậy, đó là một ngày kỳ diệu vô cùng.

Hạ đỏ - Chương 31 ( Hết ) (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Thế là chia tay mùa hè, chia tay những người bạn nhỏ, tôi khăn gói trở về thành phố. Buổi sáng, khi tôi bước ra khỏi nhà, dì Sáu kêu thằng Nhạn lấy xe đạp chở tôi lên đường quốc lộ nhưng tôi từ chối. Tôi muốn được đi bộ xuyên qua ngõ trúc như ngày đầu tôi đến.

Hạ đỏ - Chương 30 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

hỏ Thơm nhìn tôi bằng đôi mắt ướt: - Mùa hè sang năm, anh có trở lại làng Hà Xuyên nữa không? Tôi nhìn xuống đất, thì thầm đáp: - Không.

Hạ đỏ - Chương 29 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tôi lại ngồi bó gối bên chân cầu, nhìn nước chảy. Hệt như hôm nào. Chỉ khác một điều, lần trước tôi đón đường Út Thêm để làm quen, còn hôm nay tôi gặp nó để giã từ. Giữa lần gặp gỡ đầu tiên và lần gặp gỡ cuối cùng là mùa hè dang dở. Dù cho tiếng ve trên cành phượng trước sân nhà Út Thêm nỉ non chưa dứt, sáng ngày mai tôi cũng phải ra đi.

Hạ đỏ - Chương 28 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tôi không xuống xóm Miễu nữa. Tôi đã thôi đặt chân lên con đường nhỏ vương đầy những trái sầu đông khô rụng. Tôi đã thôi náo nức băng qua trảng cỏ mênh mông cho cỏ may bám đầy gấu quần để tối về ngồi gỡ.

Hạ đỏ - Chương 27 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Hôm sau, tôi vừa mới tới, Út Thêm hỏi liền: - Hôm qua anh làm gì vậy? - Làm gì đâu?

Hạ đỏ - Chương 26 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Không chỉ Nhạn, Dế và nhỏ Thơm biết bí mật của tôi. Anh Thoảng cũng biết. Anh vỗ vai tôi, nói: - Chương tốt ghê! Anh làm tôi ngơ ngác. Tôi trố mắt: - Tốt gì kia anh?

Hạ đỏ - Chương 25 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tôi không ngờ nhỏ Thơm cũng biết chuyện dạy học của tôi. Một buổi sáng, lúc tôi đang ngồi trong bếp rang đậu phộng, nhỏ Thơm thình lình xuất hiện. - Ơ, Thơm! - Tôi kêu lên, rồi nhác thấy cuốn sách nó đang cầm trên tay, tôi hỏi - Thơm đi đổi truyện hả?

Hạ đỏ - Chương 24 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Vào một buổi trưa, tôi đang nằm thiêm thiếp trên chiếc võng sau vườn, thằng Dế ở đâu chạy tới cầm dây võng giật đùng đùng: - Anh Chương, anh Chương! Em biết rồi! Tôi mở choàng mắt: - Mày làm cái trò gì vậy? Biết gì?

Hạ đỏ - Chương 23 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Dế đã giữ lời hứa. Nó không tiết lộ "bí mật quân sự" của tôi cho bất cứ ai, kể cả Nhạn. Vì vậy, một hôm Nhạn hộc tốc chạy đi kiếm tôi, hổn hển nói: - Lạ quá, anh Chương ơi!

Hạ đỏ - Chương 22 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Sau một tuần chăm chỉ học tập, Dư đã thuộc hăm bốn con chữ cái. Út Thêm học nhanh hơn bởi vì trước đây nó đã từng học qua. Tôi bắt đầu dạy hai chị em đánh vần. Trước tiên là vần xuôi. A cờ ac, ă cờ ăc, â cờ âc, rồi o i oi, ơ i ơi, ô i ôi... Càng về sau, không khí buổi học càng mất vẻ nghiêm trang và thay vào đó là sự gần gũi và đầm ấm.

Hạ đỏ - Chương 21 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Ngày hôm sau tôi mượn xe đạp của anh Thoảng chạy lên chợ Bình Trung mua hai cuốn tập và một cây viết chì. Tôi không dám nhờ dì Sáu mua giùm, cũng không dám nhờ Nhạn và Dế, sợ bị tra hỏi lôi thôi.

Hạ đỏ - Chương 20 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Tôi vượt qua cầu tre và hồi hộp đặt chân lên con đường nhỏ rợp bóng sầu đông dẫn về xóm Miễu. Những trái sầu đông khô rụng đầy mặt đất. Nếu như bình thường, tôi sẽ vừa đi vừa đá những quả sầu đông lăn lông lốc để xem chúng biến mất sau vệ cỏ. Đó là trò chơi ưa thích của tôi. Nhưng bữa nay tôi chẳng hứng thú nghịch ngợm chút nào.

Hạ đỏ - Chương 19 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Trong những ngày buồn tình đó, chiều nào tôi cũng ghé chơi nhà nhỏ Thơm để tìm sự khuây khỏa. Nhỏ Thơm thấy tôi lên chơi thì mừng lắm. Và nó biểu lộ sự mừng rỡ đó bằng cách lấy cù móc khều xoài xuống đãi tôi. Nhưng lúc này tôi không buồn ăn uống nữa

Hạ đỏ - Chương 18 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước) Sưu tầm

Định bụnh sẽ ghé thăm Út Thêm vào một ngày gần nhất, nhưng rồi tôi cứ nấn ná hoài. Lúc này, Nhạn và Dế đã bắt đầu để ý đến thái độ lạ lùng của tôi. Tụi nó cứ thay phiên nhau hỏi: - Sao dạo này anh không ra suối nữa?
4.2
325 sao / 77 đánh giá
5 sao - 59 đánh giá
4 sao - 3 đánh giá
3 sao - 1 đánh giá
2 sao - 1 đánh giá
1 sao - 13 đánh giá
Điểm 4.2 SAO trên tổng số 77 đánh giá

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×