Từ xúc cảm trước mùa xuân của thiên nhiên , đất nước, Thanh Hải đã bày tỏ khát vọng mãnh liệt muốn dâng hiến cho cuộc đời. Nếu như đất trời chỉ có một mùa xuân để muôn hoa khoe sắc thì chắc chắn đời người cũng chỉ có một lần thanh xuân để sống bùng cháy, sống hết mình. Chính vì thế, chúng ta phải làm sao cho thanh xuân của mình trở nên rực rỡ và có ý nghĩa nhất . Trong tác phẩm, Thanh Hải đã nói lên khát vọng cống hiến của mình. Đó là ước nguyện của nhà thơ, một ước nguyện muốn làm một mùa xuân, nghĩa là sống đẹp, sống với tất cả sức sống tươi trẻ của mình .Rất khiêm nhường những cũng rất cao đẹp. Mong ước nhỏ nhoi, giản dị ấy của nhà thơ chỉ đơn giản là được cống hiến cho cuộc đời, cho đất nước. Nhà thơ muốn " Ta làm con chim hót " để cất lên những tiếng hót hay , ông muốn " ta làm một cành hoa" để dâng cho đời hương sắc. Hay sâu sắc hơn, nhà thơ muốn làm một nốt trầm lặng lẽ để hòa vào bản nhạc chung , góp một phần sức lực nhỏ bé của mình làm lên một giai điệu ngân nga tuyệt vời. Đó là lẽ sống có ý nghĩa tích cực, mang lại niềm hạnh phúc cho chính mình, cho xã hội . Nó xuất phát từ ý thức trách nhiệm, từ tình yêu với cuộc đời của tâm hồn nhà thơ. Tất cả điều đó chẳng phải đã cho thấy tinh thần trách nhiệm cao với cuộc đời của một hồn thơ đẹp như Thanh Hải đó hay sao ?