Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 9
23/12/2022 06:46:57

Văn tự sự hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò chuyện với anh thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa

văn tự sự hãy tưởng tượng mình gặp gỡ và trò chuyện với anh thanh niên trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long , kể lại cuộc trò chuyện đó
1 trả lời
Hỏi chi tiết
202
1
0
mạnh Cường
23/12/2022 06:50:39
+5đ tặng
Sau một năm học đầy vất vả gia đình tôi tổ chức một chuyến du lịch miền Bắc. Trong chuyến đi ấy, chúng tôi đã dừng chân nghỉ ở Sa Pa – một nơi nổi tiếng với vẻ đẹp đầy sức quyến rũ, mê hoặc lòng người. Chúng để lại những dấu ấn trong tâm hồn tôi bởi những con người ở đây: mộc mạc, chân tình và cũng rất hiếu khách.

Sa Pa dường như đã thu hút tôi ngay từ lần đến đầu tiên. Hai bên đườnglà những hàng thông không cao lắm. Ánh nắng của mặt trời len lỏi qua những tán lá làm cho Sa Pa càng thêm rạng rỡ, nổi bật. Trên đỉnh Yên Sơn cao hai nghìn sáu trăm mét, từ xa xa tôi chợt thấy một căn nhà nhỏ xinh ở phía trên. Đang mải mê ngắm cảnh vật nơi đây, bất chợt tôi thấy một người đàn ông tầm sáu mươi lăm tuổi, vóc dáng khỏe mạnh, bác bắt chuyện với tôi:

- Chà, hình như đây là lần đầu tiên bác thấy cháu đấy. Cháu đi du lịch hay ở hẳn đây ?

Tôi mỉm cười, đáp:

- Dạ không, cháu chỉ đi du lịch thôi ạ. Mà Sa Pa đẹp thật ấy bác nhỉ ? Mà bác chỉ sống một mình ở đây thôi à ?

Bác lặng lẽ suy nghĩ một hồi rồi mới trả lời tôi:

- Nhà bác ở dưới thị xã. Bác từng là một nhà khí tượng kiêm vật lí địa cầu. Bác lên công tác ở đây vào khoảng thời gian nước ta chống Mỹ cứu nước. Mặc dù giờ đã về hưu, nhưng bác vẫn quyết định ở lại với vùng đất này.

Tôi thoáng ngạc nhiên rồi quan sát xung quanh nhà bác. Bác đọc thật nhiều sách. Những quyển sách dày cộp được xếp ngay ngắn trên giá gỗ. Ngoài ra, bác cũng nuôi rất nhiều gà. Các chú gà trông rất khỏe mạnh, cho thấy chủ nó có tâm đến chừng nào. Bây giờ, đập vào mắt tôi là một vườn hoa với nhiều loài hoa đủ màu sắc. Thấp thoáng những con ong, con bướm hút mật. Sao mà những hình ảnh lại quen thuộc quá nhỉ ? Giống như một tác phẩm tôi đã từng học rất lâu. Trầm ngâm suy nghĩ, tôi mạnh dạn hỏi:

- Cho cháu hỏi bác một câu này nhé ?

- Ừ, cháu cứ tự nhiên.

- Bác có phải là anh thanh niên trong truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” của tác giả Nguyễn Thành Long không ạ ? Tại ...

Chưa để tôi nói hết câu, bác đã trả lời:

- Đúng rồi đấy, hồi biết mình là nhân vật chính trong câu chuyện, bác cũng bất ngờ lắm.

Ôi ! Thì ra người ngồi trước mặt tôi và nói chuyện với tôi nãy giờ chính là anh thanh niên năm nào. Người đã có những đóng góp thầm lặng nhưng lại rất to lớn. Người đã siêng năng làm việc, giúp ích cho đất nước. Tôi vừa xúc động vừa vui sướng, tôi hỏi bác:

- Thế những năm tháng làm việc trên này, bác có thấy nhớ nhà không ạ ? Rồi cũng có gặp nhiều khó khăn không ?

Bác đáp:

- Có chứ, hồi mới lên đây chưa quen, bác nhớ nhà vô cùng. Bác còn bị chứng “thèm người” nữa cơ. Quả thực công việc của bác vô cùng cực nhọc, phải đi ghi ốp vào bốn giờ sáng, mười một giờ sáng, bảy giờ tối và một giờ sáng.

Vào những lúc trời rét, gió cứ ào ào xô tới, như ngăn không cho bác đi vậy. Nhưng rồi cũng quen cháu ạ. Bác cảm thấy yêu nghề, muốn gắn bó với nó. Công việc dù gian khổ, vất vả nhưng cất nó đi, bác buồn đến chết mất.

Tôi nhớ lại những lời tác giả đã viết, bác từng phát hiện ra đám mây khô giúp quân ta thắng lớn. Tôi hỏi:

- Có phải bác cũng từng phát hiện ra đám mây khô giúp quân ta thắng lớn không ạ ?

- Đúng rồi cháu ạ.

Nhắc lại, tôi thấy vẻ mặt sung sướng của bác, bác cười, nói tiếp:

- Khi nghe tin nhờ bác mà quân ta thắng lớn, bác vô cùng hạnh phúc. Và từ hôm đó, bác thấy yêu công việc của mình hơn.

Thời gian trôi qua nhanh thật, đã đến giờ tôi phải lên xe để đi rồi. Tôi thấy tiếc nuối, vì không được trò chuyện với bác nữa rồi. Trước khi đi bác còn tặng cho tôi một bó hoa và một làn trứng để ăn đường. Tôi chia tay bác trong sự ngậm ngùi và lưu luyến.

Tôi thấy mình may mắn vì trong chuyến đi ấy đã được gặp bác. “Cám ơn bác đã giúp cháu hiểu thêm về giá trị của con người lao động”. Để có được một cuộc sống hoà bình, no đủ như hôm nay, không biết bao nhiêu thế hệ ông cha đã hy sinh xương máu, thậm chí là cả tính mạng của mình để bảo vệ Tổ quốc, giành lại độc lập, đã có biết bao nhiêu con người đã âm thầm, cống hiến, hy sinh cho Tổ quốc mọi nơi, mọi lúc như bác.Tôi thầm hứa sẽ cố gắng, nổ lực thật nhiều để trở thành một người công dân có ích cho đất nước Việt Nam.

Kỷ niệm này không bao giờ tôi quên.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Câu hỏi Ngữ văn mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo