Bài thơ "Đi đường" sử dụng biện pháp nghệ thuật so sánh và ẩn dụ đặc sắc. Tác giả Hồ Chí Minh đã so sánh hành trình sống của mỗi người cũng giống như việc đi đường và leo núi vậy. Cùng với đó, toàn thể bài thơ sử dụng hình ảnh ẩn dụ đó là việc đi đường và hình ảnh núi vì việc vượt qua những ngọn núi hiểm trở trên đường đi cũng giống như việc ta vượt qua những thử thách trên đường đời bao la. Về nghĩa đen, ta thấy được bài thơ dường như là một câu chuyện về hành trình đi đường vượt núi gian nan của chính Bác Hồ. Sự gian lao và hình ảnh "núi cao rồi lại núi cao trập trùng" là một hình ảnh tả thực cho hành trình đi đường đầy những trắc trở và chông gai của Người. Nhưng khi leo được lên đến đỉnh núi rồi thì thành quả lúc ấy đó chính là thu vào tầm mắt tất cả những cảnh đẹp xung quanh. Về nghĩa bóng, bài thơ đã truyền tải thông điệp về hành trình gian nạn vượt khó của con người. Trong cuộc sống, ta sẽ luôn phải đối mặt với nhiều vấn đề khó khăn, thử thách khác nhau. Hết thử thách này đến thử thách khác sẽ tôi luyện cho chúng ta một bản lĩnh vững vàng, sức mạnh can đảm và ý chí kiên cường. Khi ta vượt qua được mọi thử thách ấy, ta sẽ nhận được thành quả tương xứng với công sức của chính mình đã bỏ ra. Từ đó, nhờ biện pháp so sánh và ẩn dụ, thông điệp về cách ứng xử lạc quan, bền bỉ và quyết tâm của Bác trước những thử thách đã được truyền tải một cách sâu sắc, sinh động và chân thực tới bạn đọc.