Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong bài thơ "Khi con tu hú" của nhà thơ Hàn Mặc Tử, khổ thơ cuối đã để lại ấn tượng đậm nét trong tâm trí của độc giả. Khổ thơ này được xây dựng bằng cách sử dụng câu phủ định và từ "không", đẩy lùi hết những gì đã trải qua và cho thấy sự hy vọng tươi sáng của tương lai.
Câu thơ "Chẳng còn gì là của tôi nữa, không những tình, mà cả đời" đã phủ định toàn bộ quá khứ của nhân vật, gạch chân rằng mọi thứ đã trôi qua và không còn thuộc về anh ta nữa. Tuy nhiên, dường như điều đó không khiến anh ta hoảng loạn hay đau khổ mà thực sự, đó là cảm giác của một người đã tìm được sự giải thoát.
Bằng cách sử dụng từ "không", khổ thơ cuối cho thấy sự tương phản rõ ràng giữa quá khứ và tương lai, giữa những điều đã qua và những gì đang đến. Nhưng dù cho tất cả đã mất đi, nhân vật vẫn có thể tin tưởng vào ngày mai, vào một cuộc sống mới, như là một nguồn hy vọng tươi sáng trong tương lai.
Với tôi, khổ thơ cuối của bài thơ này thực sự rất cảm động. Nó cho thấy rằng trong cuộc sống, có những lúc chúng ta phải đối mặt với sự mất mát và khó khăn, nhưng đó cũng là cơ hội để ta trưởng thành hơn và đi đến những điều tốt đẹp hơn trong tương lai. Cảm nhận đó khiến cho tôi nhớ đến câu nói của Nelson Mandela: "Tôi không thất bại, tôi chỉ có thể thắng hoặc học hỏi."
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |