Trong tình huống phá bom, Phương Định có thể trải qua nhiều cảm xúc khác nhau. Trước tiên, anh ta có thể cảm thấy lo lắng và sợ hãi vì đây là công việc nguy hiểm và có thể gây thiệt hại cho anh ta và đồng đội. Tuy nhiên, những cảm xúc này có thể được kiềm chế bởi trách nhiệm của Phương Định đối với nhiệm vụ của mình và tình yêu quê hương.
Điều này có thể chỉ ra tâm lí của thế hệ trẻ Việt Nam thời kì chống Mỹ, mặc dù họ cũng có thể sợ hãi và lo lắng, họ đã đứng lên và chiến đấu vì đất nước và tương lai của họ. Họ đã có tình yêu và niềm tin vào quê hương, và sự hi sinh của họ đã đạt được những mục tiêu cao cả.
Bên cạnh đó, Phương Định có thể cảm thấy tức giận và bất mãn với tình hình chiến tranh đang diễn ra, tức là việc phải giết chết người khác và đối mặt với sự thiếu hụt của những thứ cần thiết để sống. Điều này cũng phản ánh cảm giác của những người trẻ tuổi Việt Nam nơi đó, vì họ đã phải chịu đựng nhiều khó khăn và tổn thương trong cuộc chiến tranh đau khổ đó.
Với sự tham gia vào hoạt động phá bom, Phương Định có thể cảm thấy đóng góp của mình cho sự giải phóng chung của đất nước và đóng vai trò quan trọng trong quá trình chiến đấu chống lại Mỹ. Điều này cũng thể hiện cho sự tự hào và lòng trách nhiệm của các thế hệ trẻ tại thời điểm đó, bởi vì họ đã dành phần của mình để giữ vững tương lai của đất nước và nhân loại.
Tóm lại, Phương Định đã thể hiện tâm lí của một người lính trẻ Việt Nam thời kì chống Mỹ, qua việc đối mặt với những thách thức và khó khăn để bảo vệ quê hương của mình. Nó cũng là một minh chứng cho lòng yêu nước và những nỗ lực vì một tương lai tốt đẹp cho đất nước.