a. Từ đồng nghĩa trong cột B có thể dùng để tả đối tượng được nêu ở cột A có nhân hóa là:
- Nhân hóa cánh cò: Chấp chới, chập chờn, phân vân.
Giải thích: Cánh cò thường được sử dụng để diễn tả sự mềm mại, nhẹ nhàng và di chuyển một cách chập chờn, chấp chới trên không gian. Từ "chấp chới, chập chờn, phân vân" trong cột B có thể dùng để miêu tả những đặc điểm chung với cánh cò, như sự nhẹ nhàng, chuyển động mềm mại và không chắc chắn.
- Nhân hóa giọt mưa xuân: Nhẹ nhàng, nhè nhẹ, dịu dàng.
Giải thích: Giọt mưa xuân thường được liên tưởng đến sự mềm mỏng, nhẹ nhàng và tạo ra âm thanh dịu dàng khi chạm vào các bề mặt. Từ "nhẹ nhàng, nhè nhẹ, dịu dàng" trong cột B có thể dùng để miêu tả những đặc điểm chung với giọt mưa xuân, như sự nhẹ nhàng và tình cảm.
- Nhân hóa hoa cỏ may: Quấn quýt, mắc vào, vướng vào.
Giải thích: Hoa cỏ may thường được liên tưởng đến sự quấn quýt, mắc vào và vướng vào các vật thể xung quanh. Từ "quấn quýt, mắc vào, vướng vào" trong cột B có thể dùng để miêu tả những đặc điểm chung với hoa cỏ may, như sự dính chặt và khó thoát ra.
b. Câu ví dụ sử dụng biện pháp nhân hóa để tả đối tượng được nêu ở cột A:
- Những cánh cò chấp chới trên không trung, đập nhẹ nhàng lên bầu trời rồi tiếp tục phân vân về hướng đi tiếp theo.
- Giọt mưa xuân rơi nhè nhẹ trên tán lá, dịu dàng hòa quyện với âm thanh của thiên nhiên xung quanh.
- Hoa cỏ may quấn quýt vào nhau, mắc vào những cành cây xanh tươi, vướng vào sợi gió mềm mại đang cuốn phăng khắp nơi.