"Tôi mở tung cánh cửa sổ. Một luồng gió mát lùa vào phòng. Trong ánh lê minh xanh nhạt đang(quan hệ thời gian) sáng dần, tôi nhìn kĩ những bản nghiên cứu phác thảo của bức tranh tôi vừa(quan hệ thời gian) khởi công làm. Những bức vẽ ấy nhiều lắm và tôi đã(mức độ) nhiều lần vẽ đi vẽ lại từ đầu. Nhưng bây giờ mà nói đến toàn bộ bức tranh thì hãy còn sớm. Tôi vẫn(quan hệ thời gian) chưa tìm được cái chính, cái gì giờ đây đang vụt đến với tôi một cách bất ngờ, không gì (phủ định) kìm hãm được, mỗi lúc thêm rõ rệt, với một âm vang mơ hồ khó hiểu trong tâm hồn, tựa như những tia sáng đầu tiên của buổi lê minh và cứ ( tiếp diễn) suy nghĩ, suy nghĩ mãi (tiếp diễn). Và lần nào cũng(tiếp diễn) đều như thế. Lần nào tôi cũng lại (tiếp diễn) thấy rõ ràng bức tranh của tôi mới chỉ là ( mức độ) một ý đồ"