Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết 1 đoạn văn ngắn theo cách lập luận diễn dịch, nội dung phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ (10-15 câu)

Viết 1 đoạn văn ngắn theo cách lập luận diễn dịch, nội dung phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ (10-15 câu). Trong đoạn văn có sử dụng 1 câu hỏi tu từ và 1 câu chứ hình ảnh so sánh
      "Tưởng người dưới nguyệt chén đồng
   Tin sương luống những rày trông mai chờ
                  Bên trời góc bể bơ vơ 
    Tấm son gột rửa bao giờ cho phai
            Xót người tựa cửa hôm mai
     Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ
             Sân Lai cách mấy nắng mưa
      Có khi gốc tử đã vừa người ôm"
 
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
182
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ này đang phân tích và diễn tả tâm trạng của mình. Người đó tưởng tượng rằng người yêu đang ngồi dưới ánh trăng, nhìn sương luống và chờ đợi một ngày mai tươi sáng. Tâm trạng của nhân vật trữ tình trở nên xót xa khi nhìn thấy tấm son đã mất đi sắc màu, không còn đẹp như trước. Họ tự hỏi liệu người yêu có còn nhớ đến ngày mai hay không. Hình ảnh so sánh "Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ" cho thấy tâm trạng của nhân vật trữ tình đang cảm thấy lạnh lẽo và cô đơn. Sân Lai cách mấy nắng mưa cũng là một câu hỏi tu từ, tạo ra sự băn khoăn và lo lắng về khoảng cách giữa hai người. Cuối cùng, câu chứ "Có khi gốc tử đã vừa người ôm" cho thấy nhân vật trữ tình đang tự hỏi liệu tình yêu của họ có thể tồn tại hay không.
1
1
vdungg
29/10/2023 20:22:53
+5đ tặng
Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ truyền tải tâm trạng của mình thông qua các hình ảnh và câu hỏi tu từ. Nhìn thấy người yêu dưới ánh trăng, nhân vật tưởng như đang nhìn thấy một cảnh tượng trong mơ, nhưng liệu tình yêu của họ có thật sự tồn tại hay chỉ là một ảo ảnh? Sự chờ đợi của nhân vật được diễn tả qua việc tin rằng sương luống sẽ báo hiệu sự xuất hiện của người yêu, nhưng liệu họ có đến hay không? Bên trời, góc bể bơ vơ là hình ảnh tượng trưng cho tâm trạng cô đơn và bị bỏ rơi. Tấm son gột rửa không bao giờ phai màu, nhưng liệu tình yêu của nhân vật có thể trường tồn mãi mãi? Câu hỏi tu từ "bao giờ" càng làm tăng sự lo lắng và không chắc chắn của nhân vật. Xót người tựa cửa hôm mai, nhân vật tự hỏi liệu có cơ hội gặp lại người yêu hay không. Hình ảnh "quạt nồng ấp lạnh" so sánh tâm trạng của nhân vật với sự khác biệt giữa sự ấm áp và lạnh lẽo, nhưng liệu có ai đó có thể hiểu được tâm trạng đó? Sân Lai cách mấy nắng mưa, nhân vật cảm thấy rằng khoảng cách giữa họ và người yêu đang ngày càng xa dần. Cuối cùng, câu "có khi gốc tử đã vừa người ôm" cho thấy nhân vật đang tự hỏi liệu tình yêu của họ có thể được thực hiện hay không. Tất cả những hình ảnh và câu hỏi này cùng nhau tạo nên một tâm trạng buồn bã và mơ hồ của nhân vật trữ tình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Tạ Nguyên Đức
29/10/2023 20:23:03
+4đ tặng
Nỗi nhớ người thân của Thúy Kiều đã được tác giả Nguyễn Du miêu tả vô cùng chi tiết và chân thực trong 8 câu giữa của đoạn trích "Kiều ở Lầu Ngưng Bích". Đầu tiên là nàng nhớ Kim Trọng - người yêu của nàng. Nàng nhớ và tưởng tượng lại cảnh mà nàng cùng Kim Trọng uống rượu và thề nguyền dưới trăng. Nàng tưởng tượng Kim Trọng ngày đêm ngóng tin mình nhưng tất cả chỉ là tin sương mà thôi. Rồi nàng lại nhớ đến thân phận của mình và nó được thể hiện qua cụm từ "tấm son". "Tấm son" ở đây có hai cách hiểu. Cách thứ nhất là tấm lòng son sắt, thủy chung với Kim Trọng của Thúy Kiều không bao giờ bị nguôi ngoai. Cách thứ hai là tấm thân của nàng đã bị hoen ố, vấy bẩn không biết bao giờ rửa cho sạch. Tiếp đó nàng nhớ đến cha mẹ, thương cha mẹ ngày ngày tựa cửa chờ tin mình. Nàng suy tư, lo lắng không biết lấy ai là người chăm sóc, phụng dưỡng cho cha mẹ già. Kiều đã hi sinh thân mình vì đạo hiếu, khi lâm vào tình cảnh đáng thương nàng lại một lòng nhớ đến Kim Trọng, nhớ thương cha mẹ mà quên cả cảnh ngộ của mình. Tác giả Nguyễn Du cho Thúy Kiều nhớ Kim Trọng trước vì nàng đã bán mình chuộc cha nên đã hoàn thành được một phần chữ "hiếu" còn với Kim Trọng thì nàng như là một kẻ phụ tình nên nàng cảm thấy người mà mình cảm thấy có lỗi nhất là Kim Trọng. Tóm lại, chỉ với tám câu thơ lục bát ngắn gọn tác giả Nguyễn Du đã cho ta thấy nỗi nhớ người thân tha thiết và khôn nguôi của Thúy Kiều.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×