Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Trong bài thơ thu vịnh. em hãy nêu nhận xét của mình về nỗi thẹn của nguyễn khuyến trong bài thơ

trong bài thơ thu vịnh. em hãy nêu nhận xét của mình về nỗi thẹn của nguyễn khuyến trong bài thơ
2 trả lời
Hỏi chi tiết
1.415
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong bài thơ "Thu vịnh" của Nguyễn Khuyến, nỗi thẹn được thể hiện một cách rõ ràng và sâu sắc. Nhìn chung, nhận xét của tôi về nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến trong bài thơ này là sự biểu đạt chân thành và sâu sắc về tình cảm và tâm trạng của người viết.

Đầu tiên, nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến được thể hiện qua cách viết và lựa chọn từ ngữ. Ông sử dụng những từ ngữ tinh tế, nhẹ nhàng và tinh tế để miêu tả tình yêu và những cảm xúc trong lòng mình. Điều này tạo ra một không gian thơ mộng và tinh tế, nơi mà nỗi thẹn của người viết được thể hiện một cách tinh tế và tế nhị.

Thứ hai, nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến còn được thể hiện qua cách diễn đạt tình cảm và tâm trạng. Ông miêu tả những cảm xúc trong lòng mình một cách chân thành và sâu sắc. Những dòng thơ của ông truyền tải được sự nhẹ nhàng, nhưng cũng đầy tình cảm và tâm trạng. Điều này tạo ra một sự thẹn thùng và nhẹ nhàng, khiến người đọc cảm nhận được sự tinh tế và tế nhị trong tình yêu và tâm trạng của người viết.

Cuối cùng, nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến còn được thể hiện qua cách ông miêu tả về tình yêu và tâm trạng. Ông không chỉ miêu tả về tình yêu và tâm trạng của mình mà còn thể hiện sự thấu hiểu và đồng cảm với những người khác. Điều này tạo ra một sự gần gũi và chân thành, khiến người đọc cảm nhận được sự thẹn thùng và tế nhị trong tình yêu và tâm trạng của người viết.

Tóm lại, nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến trong bài thơ "Thu vịnh" được thể hiện một cách chân thành và sâu sắc. Sự biểu đạt tinh tế và tế nhị qua từ ngữ, cách diễn đạt tình cảm và tâm trạng, cùng với sự thấu hiểu và đồng cảm với người khác, tạo nên một bài thơ đầy cảm xúc và tinh tế về nỗi thẹn của người viết.
1
0
Tạ Nguyên Đức
07/11/2023 05:20:43
+5đ tặng
Bài thơ Thu Vịnh teo trình tự tả là từ cảnh đến tình, từ tình đến người. Câu thơ cuối cùng có cái gì đó có vẻ còn lửng lơ mà lại kín đáo, nhờ đó càng làm tăng thêm chất suy tư của bài thơ. Nhà thơ Nguyễn Khuyến miêu tả cảnh mùa thu ở quê hương mình, từ màu trời, ngọn trúc, mặt nước, ánh trăng đến chùm hoa trước giậu, tiếng ngỗng trên không... để dẫn dắt ta đến thứ cảm xúc đầy suy tư, trăn trở ẩn trong cảnh vật. Qua đó, ông gửi gắm tâm trạng xót xa, nuối tiếc của mình vào bóng hình trời thu quê hương, cảnh đất nước rơi vào tay giặc ngoại xâm, quá khứ đẹp không còn nữa mà mình thì đành lực bất tòng tâm.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Thắng
07/11/2023 08:51:49
+4đ tặng
Nhận xét của em về nỗi thẹn của Nguyễn Khuyến:
Thi hứng dạt dào thôi thúc nhà thơ cầm bút, nhưng phần lí trí bừng thức khiến nhà thơ chợt thấy thẹn với ông Đào. (Tức Đào Tiềm, nhà thơ nổi tiếng đời Đường bên Trung Quốc).  Nguyễn Khuyến thẹn về tài thơ thua kém hay thẹn vì không có được khí tiết cứng cỏi như ông Đào?<br />- Giữa khung cảnh trời thu đẹp và lãng mạn:  liệu có thi nhân nào không rung động, vừa nhìn là muốn động bút làm một mạch mấy bài thơ, bài vịnh cho thỏa hứng.  Nhưng chợt Nguyễn Khuyến xuất hiện một suy nghĩ rất lạ "thẹn với ông Đào", "Đào" ở đây là Đào Tiềm (tên khác là Đào Uyên Minh), vốn là một nhà thơ nhà thơ rất nổi tiếng thời Lục Triều (Trung Quốc), ông là người tài giỏi, từng đỗ tiến sĩ rồi ra làm quan, nhưng chán ghét chốn quan trường bẩn thỉu, nhũng nhiễu mà lui về ở ẩn. - Sao nhà thơ Nguyễn Khuyến "thẹn", khi  ông cũng chẳng thua kém gì về học thức và tài năng. Nguyễn Khuyến thấy hổ thẹn khi thua ở cái khí tiết của một bậc quân tử phải có, Đào Tiềm sẵn sàng từ quan khi chán ghét, cũng chẳng màng đến thế sự, cứ ung dung làm thơ, sống thanh tao ẩn dật. Còn Nguyễn Khuyến vẫn không thể từ bỏ công danh mà ra làm quan dưới thời Pháp thuộc, khi từ quan rồi cũng chẳng thôi được cái mối ân hận khi làm quan buổi rối ren, đầy nhục nhã, ấy chính là căn nguyên của chữ "thẹn" nơi cuối bài. - Từ câu thơ tỏ lòng ta thấy được một nhân cách cao cả, một tấm lòng đầy chân thành của người quân tử, không trốn tránh sự thật mà sẵn sàng thừa nhận, nhận để biết mà không thôi tự vấn và tha thứ cho lỗi lầm xưa cũ, người như thế thật đáng trân trọng biết bao
Thắng
chúc bạn học tốt ạ / tham khảo nha bạn

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500K