Viết bài văn tự sự kể về một lần giúp đỡ người già qua đường kết hợp yếu tố nghị luận, đối thoại, độc thoại, độc thoại nội tâm viết bài văn tự sự kể về một lần giúp đỡ người già qua đường kết hợp yếu tố nghị luận, đối thoại, độc thoại, độc thoại nội tâm
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Một buổi sáng đẹp trời, khi tôi đang bước đi trên con đường quen thuộc, tôi đã có một trải nghiệm đáng nhớ về việc giúp đỡ một người già qua đường. Đó là một trải nghiệm kết hợp giữa yếu tố nghị luận, đối thoại, độc thoại và độc thoại nội tâm. Khi tôi đến gần một ngã tư, tôi nhìn thấy một người lớn tuổi đang đứng bên lề đường, cố gắng vượt qua dòng xe qua lại. Ông ta có vẻ mất tự tin và không biết cách vượt qua con đường đông đúc này. Tôi cảm thấy lòng mình xao lạc và quyết định giúp đỡ ông ta. Tôi tiến lại gần và nói: "Xin chào ông, tôi có thể giúp ông qua đường không?". Ông ta nhìn tôi với ánh mắt biết ơn và trả lời: "Cảm ơn bạn, tôi thật sự cần sự giúp đỡ". Chúng tôi bắt đầu cuộc đối thoại với nhau. Tôi hỏi ông ta về điểm đến của ông và ông ta cho biết rằng ông đang cố gắng đến một cửa hàng thuốc để mua thuốc cho bản thân. Tôi nhận ra rằng ông ta cần sự giúp đỡ ngay lúc này. Tôi nghĩ ngay đến việc nghị luận với ông ta về việc an toàn khi qua đường. Tôi nói: "Ông ơi, để qua đường an toàn, chúng ta cần chờ đến khi đèn giao thông chuyển sang màu xanh và đảm bảo không có xe đang đi qua. Sau đó, chúng ta sẽ đi qua đường cùng nhau". Ông ta nghe lời tôi và đồng ý. Chúng tôi đứng bên lề đường, chờ đến khi đèn giao thông chuyển sang màu xanh. Trong lúc chờ đợi, tôi có một độc thoại nội tâm với chính mình. Tôi tự hỏi liệu tôi có thực sự giúp được ông ta hay không. Tôi cảm thấy trách nhiệm nặng nề và hy vọng rằng mọi việc sẽ diễn ra suôn sẻ. Khi đèn giao thông chuyển sang màu xanh, chúng tôi bắt đầu bước qua đường. Tôi đặt chân lên vạch kẻ đường và nhìn chằm chằm vào ông ta, đảm bảo rằng ông ta cũng đang đi theo đúng hướng. Trong lúc đi qua đường, chúng tôi tiếp tục đối thoại với nhau. Tôi hỏi ông ta về cuộc sống của ông và ông ta chia sẻ với tôi về những trải nghiệm và kỷ niệm của mình. Cuối cùng, chúng tôi đã vượt qua đường thành công và đến được cửa hàng thuốc. Ông ta cảm ơn tôi rất nhiều và nói: "Cảm ơn bạn đã giúp đỡ tôi qua đường. Tôi không biết làm sao tôi có thể làm được một mình". Tôi cười và trả lời: "Không có gì, ông ạ. Tôi rất vui được giúp đỡ ông. Hãy luôn cẩn thận khi qua đường và chúc ông có một ngày tốt lành". Chúng tôi chia tay và mỗi người tiếp tục cuộc hành trình của mình. Trải nghiệm này đã cho tôi thấy rằng việc giúp đỡ người khác không chỉ là một hành động nhân đạo, mà còn là một cách để tạo ra sự kết nối và chia sẻ giữa con người.