**Bài văn:**
Trong xã hội hiện nay, việc chứng kiến một số vụ tai nạn xảy ra mà nhiều người chỉ đứng nhìn, chuẩn bị mấy bức ảnh rồi bỏ đi, thậm chí là bỏ mặc nạn nhân đang rất cần được giúp đỡ là điều khiến tôi cảm thấy bất mãn và lo lắng. Tuy nhiên, trước sự việc đó, tôi không thể hoàn toàn đổ lỗi cho sự bận rộn của lực lượng cảnh sát hoặc y tế, hoặc cho cuộc sống bận rộn của mỗi người.
Đúng là lực lượng cảnh sát và y tế có trách nhiệm chăm sóc và bảo vệ an toàn cho cộng đồng. Tuy nhiên, họ cũng chỉ là con người, có những hạn chế và giới hạn của công việc của mình. Trong một số trường hợp, việc đến kịp thời có thể bị cản trở bởi khoảng cách, giao thông, hoặc điều kiện môi trường khắc nghiệt.
Bên cạnh đó, cuộc sống hiện đại với nhịp sống hối hả và áp lực công việc cũng đóng vai trò quan trọng trong việc khiến mọi người trở nên thờ ơ và không chủ động trong việc giúp đỡ người khác. Mỗi người đều có lịch trình riêng, cảm giác bận rộn và lo lắng về công việc và cuộc sống cá nhân của mình.
Tuy nhiên, trong lòng mỗi người, đều có một phần tình người và lòng nhân ái. Việc giúp đỡ người khác không chỉ là trách nhiệm của lực lượng chức năng mà còn là trách nhiệm của mỗi người trong xã hội. Chỉ cần một chút sự nhân ái và tấm lòng chia sẻ, mỗi người có thể góp phần làm cho thế giới trở nên tốt đẹp hơn.
Tóm lại, việc chỉ đứng nhìn và không hành động khi chứng kiến tai nạn không phải là điều đáng tiếc chỉ đối với lực lượng chức năng mà còn đối với mỗi người trong chúng ta. Hãy cùng nhau hành động, giúp đỡ nhau trong những tình huống khẩn cấp, từ đó tạo nên một xã hội đầy lòng nhân ái và sẵn sàng chia sẻ.