Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Vũ Tú Nam, tên thật là Vũ Tiến Nam, xuất thân trong một gia đình nhà nho ở Nam Định. Ông được xem là một cây bút gạo cội, một nhà văn thành công trong làng văn Việt Nam với các sáng tác ở cả hai lĩnh vực: viết cho người lớn và trẻ em. Ông là người nghệ sĩ đa tài, có tài viết truyện ngắn, ký và thơ, nhưng sở trường là truyện ngắn. Những áng văn của ông trong sáng, giàu cảm xúc, cô đọng được tuôn chảy từ ngòi bút của một trái tim yêu quý và trân trọng thế hệ trẻ. Truyện ngắn “Bà ốm” là một trong những truyện ngắn mang đặc trưng phong cách nghệ thuật của Vũ Tú Nam.
Đến với tác phẩm “Bà ốm”, nhà văn đã mang khiến cho tâm hồn của người đọc thoáng chốc quay trở về thời trong sáng, hồn nhiên. Câu chuyện đã để lại nhiều ấn tượng khó quên trong lòng người đọc chỉ với ngôn từ dung dị, đời thường và tình huống truyện đơn giản xoay quanh việc bà bị ốm. Người già thường hay đau ốm những khi trái gió trở trời, có lẽ ai trong số chúng ta cũng đã quen dần với việc này. Nhưng khi bước vào câu chuyện góc nhìn của Loan, một cô cháu gái hết mực thương bà nội của mình, câu chuyện trở nên thật cảm động và đầy ý nghĩa.
Câu chuyện mở ra khi “Loan đi học về, giật mình thấy mẹ rơm rớm nước mắt bảo bố và bác Xuân đã cáng bà đi cấp cứu ở bệnh viện huyện”. Trước đó, Loan chỉ cho rằng bà nội “bị cảm cúm sơ sơ”. Qua vài dòng văn đầu tiên, người đọc đã có thể cảm nhận được tình cảm gắn kết yêu thương của gia đình Loan. Không chỉ mỗi Loan thương bà, mà cả nhà đều thế cả: “mẹ và Loan ít ngủ, thương bà, lo cho bà”. Bà thương Loan, và bà còn thương mọi người, thương luôn cả đàn gà. Thậm chí đến cả con gà mái mơ, con gà ri thiếu vắng bàn tay bà chăm sóc “cứ ngơ ngác cả ra”. Những con vật nhỏ không biết nghĩ suy còn thấy nhớ bà, càng nói chi đến Loan, đứa cháu nhỏ của bà “nhìn vào đâu, sờ vào cái gì cũng thấy thiếu bà”. Bằng việc sử dụng biện pháp tu từ liệt kê một cách tinh tế từ “cái bình vôi ăn trầu, cái chổi, cái rế, cái nồi, cái rổ bát, cái giường” đến “cây cối ngoài vườn, ngọn mướp đắng, con cóc trong gầm”, tác giả như muốn nhấn mạnh rằng tất cả những vật dụng trong nhà dường như đều in dấu hình ảnh hiền từ của bà và chúng cũng nhớ bà như Loan.
Một chi tiết cảm động khác là bức thư của Loan và đoạn đối thoại của hai bà cháu. Loan “không lên huyện thăm bà được” vì phải thi cho nên đã gửi hết tâm tình vào mấy dòng chữ và “mười quả trứng gà to nhất”. Đến khi gặp lại bà, “bà vẫn còn xanh lắm, tay phải chống gậy”, nhưng điều đó không ngăn được tình thương cháu của bà. Bà “mắng yêu”: “Bố mày! Bà có chết đâu mà khóc! Nín đi, bà cho quà đây…”. Câu chuyện được khép lại một cách viên mãn thông qua nụ cười khúc khích của Loan, trong khi mắt vẫn khóc. Câu cảm thán cuối truyện “Bà ơi, cháu yêu bà, cháu thương bà quá” tuy ngắn gọn, cô đọng nhưng đã dồn nén tất cả tình yêu thương của Loan dành cho bà.
Hình ảnh người bà thường xuất hiện trong các tác phẩm văn học qua hình tượng hiền lành, thương yêu con cháu. Và trong tác phẩm của Vũ Tú Nam, nhân vật người bà cũng như thế. Dù đang bị ốm, nước da xanh xao vì bệnh tật vẫn không làm phai mờ đi những phẩm chất tốt đẹp của bà: đó là một người bà cần cù, chịu thương chịu khó và hết mực nghĩ suy cho con cháu trong nhà. Đọc xong câu chuyện, tôi nhận ra mình cần dành nhiều thời gian hơn cho người bà yêu dấu của mình thay vì mải mê chạy theo những thứ phù phiếm ngoài xã hội, bởi suy cho cùng, gia đình mới chính là tài sản vô giá.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |