Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 9
20/07 09:20:37

Chỉ ra và phân tích đặc sắc nghệ thuật của câu chuyện trên

Chỉ ra và phân tích đặc sắc nghệ thuật của câu chuyện trên 
----- Nội dung dịch tự động từ ảnh -----
CÁI NGÀN
(Hạ Huyền)
Bố tôi vẫn thường nối với tôi: Nó khổ hơn con rất nhiều, con đứng ti bì với n
“Nó” là cái Ngần, con bé lang thang không có cha mẹ được bà tôi đem về nuôi trong một lần
bà đi tàu từ Hà Nội về. Bà tôi kể: lúc thấy nó ngơ ngơ ngác ngác một mình trên sân ga, quần áo rách
ruội bán thiu, bà tôi động lòng hỏi han nô thì không hiểu sao nó ca khóc và đòi đi theo bà tôi. Nó
chẳng nhớ tại sao nó đến được đây. Nó chẳng nhớ nó tên gì. Bắt đầu từ ngày đó, cuộc sống
cũng
đang êm ả của tôi bị đảo lộn lung tung cả lên.
Đầu tiên là mấy con búp bê xinh đẹp. Mẹ tôi bảo: "Con cho nó chơi với" Rồi hộp đồ xếp hình
tôi vẫn cất cẩn thận trong thùng giấy các tông. Bố tôi bảo: "Con hãy chơi chung với nó". Bực nhất
là nó chẳng thèm xin chơi với tôi. Nó muốn tất cả đồ chơi của tôi ư? Đừng hòng...
Tới năm đầu đi học nó mới được bố đặt cho cái tên là Ngần. Cả nhà gọi nó là cái Ngần. Nó
quen dần với cái tên mới. Khi được gọi "Ngần ơi", nó toét miệng cười. Nó gọi bà tới bằng bà, bố tôi
bằng bố. Nghe ngọt không? Tôi nhiều lần quát nó. Bà mày à? Bà của tao chứ... Bố tạo chứ. Bố mày
đấy à, đang ở... Tôi chỉ tay về rặng núi xa tít phía chân trời. Nó nhìn theo, bần thần ga tôi: Cho em
chung bà với chung bố với ... Cổ thể chứ. Cuối cùng nó cũng hiểu thân phận nó và đã ngoan ngoãn
xin tôi.
Ở làng tôi rất nhiều cây xoan. Tháng hai, hoa xoan thả hương thơm ngát, rụng tim cả các phiến
đã lật đường. Những hàng rào cúc tần xanh mơn món trong mưa bụi mùa
xuân. Dây ra hồng vàng
quấn quýt đan vào nhau hứng những cánh xoan li ti như những vỏ trấu màu tim rơi nhẹ. Tôi với cái
Ngần chơi trò công chúa về làng. Nổ luôn bắt tôi làm công chúa. Làm công chúa được đeo vòng vàng
(vòng vàng làm bằng dây tơ hồng) . Nó cẩn thận “trang điểm” cho tôi xong rồi nghiêng ngó cười
ngặt nghẽo: "Chị Huyền giống hệt công chúa nhé". Công chúa như thế nào tôi cũng không biết. Cô
gì khác với lũ con gái bình thường chúng tôi. Tôi làm bộ trang trọng đi vào sân nhà. Cái Ngần vun
hoa xoan rung đầy vạt áo, đi sau tung hoa lên đầu tôi, miệng ơi ới “Tránh ra nhá, cho công chúa đi
cái nhà. Chủ củn cũng rồi rủ lăng xăng chạy lui, chạy tới. Chán vai công chúa, tôi bảo đối cho nó.
Cái Ngẩn lắc nguây nguẩy: "Em ở làm được công chúa đâu. Em xấu lắm. Công chúa phải đẹp chứ.
Em làm người hầu công chúa thôi”.
Những mùa hoa xoan tim thấm thoắt qua nhanh. Vào một cái chúng tôi đã học lớp 9. Bà tôi dạo
này yếu hẳn đi. Bà họ nhiều về đêm. Mâm cơm hằng ngày của gia đình tôi không còn nhiều bát đĩa
to đựng thức ăn như trước. Bố tôi hay ngồi tư lự sau những buổi đi làm về. Mẹ tôi lại chuẩn bị sinh
em bé. Tất cả việc đồng áng một mình bổ tôi gánh vác. Tôi và cái Ngần sau buổi học lăn ra làm giúp
bố. Tối tối đến giờ học bài, bố bắt chúng tôi vào học:
Năm nay vượt cấp, các con phải chú ý bài và hơn đấy..
Tôi với các Ngần hai đứa không giáo ước nhưng đều cổ đạt điểm tốt để bố vui lòng. Tuy khác lớp
nhau nhưng chúng tôi đều biết được kết quả học tập của nhau. Tôi là học sinh giỏi của lớp A thì nó
cũng là học sinh giỏi của lớp C. Kì thi tốt nghiệp, đảm học trò lo xanh mặt. Tôi với cái Ngần thì “Yên
chỉ làm bài xong bọn tớ sẽ viện trợ" – chúng tôi đùa với bạn như thế. Năm đó chúng tôi thi xong
nghiệp phải thi tiếp lên lớp 10. Buổi bảo tin danh sách trúng tuyển vào trường phổ thông trung học
tối không tin vào mắt mình nữa: Cái Ngần không đỗ lớp 10.
tốt
Khi tôi báo tin này với bố, bố tôi bỏ buổi cây, phóng xe đạp hộc tốc xuống trường huyện. Mẹ tôi
hỏi lại tôi: “Sao cái Ngần lại không đỗ? ”. Bà tôi thì rên rẩm: “Đúng là học tài thi phận. Rõ khổ.
Rồi bà lại họ khan từng hồi dài..
Cái Ngân về, mặt buồn buồn. Tôi hỏi. Nó trả lời qua quýt: "Em bị điểm liệt.". Bố tôi đạp xe từ
trường về, thở dài: "Cái Ngần không đỗ rồi, bị một môn điểm liệt." Không, tôi không tin được. Tất
cả các môn cái Ngần đều học khá. Có môn còn giỏi nữa. “Vấn đề” gì đây. Tôi quyết định cất công
tìm hiểu. Có đứa mách: Không hiểu sao cái Ngần chép đề xong cứ ngồi im khóc thầm. Thầy giám thị
hỏi thì nó trả lời ấp úng là không hiểu bài, không làm được. Tôi nóng ruột: Hôm đó thị mốn gì?
Đứa bạn trả lời: Môn Địa lý.
Người tôi run lên. Môn Địa lý nó còn học giỏi hơn cả tôi. Đề năm nay không khó... Đúng rồi...
Tôi chạy về nhà, lôi nó ra sau bếp:
Sao mày cổ tình không làm bài thi môn Địa lý?
Lúc đầu nó chống chế:
Em không nhớ bài...
Nói láo, tôi quát lên . Mày cố tình không làm. Bài đỏ tạo với mày đã từng kiểm tra lẫn nhau.
3 trả lời
Hỏi chi tiết
55
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Câu chuyện "Cái Ngần" của Hạ Huyền là một tác phẩm văn học giàu tính nhân văn và nghệ thuật. Dưới đây là một số đặc sắc nghệ thuật của câu chuyện:

1. **Cách xây dựng nhân vật**:
- **Nhân vật "cái Ngần"**: Được miêu tả là một cô bé lang thang, không có cha mẹ, được bà của nhân vật chính đem về nuôi. Cái Ngần là một nhân vật có hoàn cảnh đặc biệt, từ đó tạo nên sự đồng cảm và thương cảm từ người đọc. Sự ngây thơ, hồn nhiên và lòng biết ơn của cái Ngần được thể hiện qua cách cô bé gọi bà và bố của nhân vật chính là "bà" và "bố".
- **Nhân vật chính**: Là một cô bé có cuộc sống êm ả trước khi cái Ngần xuất hiện. Sự thay đổi trong cuộc sống của nhân vật chính khi cái Ngần đến đã tạo nên những mâu thuẫn, xung đột nội tâm và sự trưởng thành của cô bé.

2. **Miêu tả tâm lý nhân vật**:
- Tác giả đã khéo léo miêu tả tâm lý của nhân vật chính từ sự bực bội, ganh tị khi phải chia sẻ đồ chơi với cái Ngần, đến sự cảm thông và tình cảm gia đình khi cả hai cùng học tập và giúp đỡ nhau trong cuộc sống.
- Tâm lý của cái Ngần cũng được miêu tả rõ nét, từ sự ngơ ngác, lạc lõng khi mới được bà đem về, đến sự hòa nhập và tình cảm chân thành dành cho gia đình mới.

3. **Ngôn ngữ và giọng văn**:
- Ngôn ngữ trong truyện giản dị, gần gũi, phù hợp với lứa tuổi của các nhân vật. Giọng văn nhẹ nhàng, tình cảm, đôi khi pha chút hài hước, tạo nên sự hấp dẫn và lôi cuốn người đọc.
- Các đoạn hội thoại giữa các nhân vật được xây dựng tự nhiên, chân thực, phản ánh đúng tâm lý và tính cách của từng nhân vật.

4. **Bối cảnh và không gian**:
- Bối cảnh làng quê với những hình ảnh quen thuộc như cây xoan, hàng rào cúc tần, dây tơ hồng... tạo nên một không gian yên bình, thơ mộng, làm nền cho câu chuyện về tình cảm gia đình và sự trưởng thành của các nhân vật.
- Không gian lớp học, sân ga, nhà bếp... được miêu tả chi tiết, sống động, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận.

5. **Chủ đề và thông điệp**:
- Câu chuyện xoay quanh chủ đề về tình cảm gia đình, sự chia sẻ và lòng nhân ái. Thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm là sự cảm thông, yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống, đặc biệt là đối với những người có hoàn cảnh khó khăn.

Tóm lại, "Cái Ngần" là một câu chuyện giàu tính nhân văn, được xây dựng với nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế, ngôn ngữ giản dị, gần gũi và bối cảnh làng quê thơ mộng. Tác phẩm không chỉ mang lại những giây phút thư giãn mà còn giúp người đọc suy ngẫm về tình cảm gia đình và lòng nhân ái.
1
0
Quỳnh Anh
20/07 09:22:52
+5đ tặng
- Tình huống truyện: "Truyện Cái Ngần" của Hạ Huyền là một tác phẩm văn học nổi tiếng của văn học Việt Nam. Tác phẩm kể về cuộc đời của nhân vật chính là Cái Ngần, một cô gái xinh đẹp, thông minh và tài năng. Cô được mọi người yêu quý và ngưỡng mộ vì tài năng và lòng nhân ái của mình. Truyện xoay quanh cuộc sống, tình yêu và sự hy sinh của Cái Ngần trong việc giúp đỡ người khác. Cô đã phải trải qua nhiều khó khăn, thử thách và gian nan trong cuộc sống, nhưng luôn giữ vững lòng tin và lòng nhân ái. Câu chuyện của Cái Ngần thường được xem như một biểu tượng cho lòng nhân ái và tinh thần vượt lên trên khó khăn của con người.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Phạm Hiền
20/07 09:23:20
+4đ tặng
  • Sử dụng ngôn ngữ sinh động và mô tả chi tiết: Tác giả sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, sinh động để tả lại hành trình sống của nhân vật chính - Ngần, từ lúc nó được bà tôi nhặt về, cho đến khi trưởng thành. Mỗi cảnh được mô tả cụ thể, từng chi tiết nhỏ nhắn như những bước đi trong cuộc sống vùng quê, tạo nên sự chân thực và sâu sắc.

  • Phát triển nhân vật rõ ràng: Nhân vật Ngần được xây dựng rất chi tiết, từ lúc trẻ con không có quê hương, không biết tên mình đến khi trưởng thành. Sự thay đổi trong cách hành xử và suy nghĩ của Ngần từ khi đến sống với gia đình của nhân vật chính cũng được minh họa rất rõ ràng.

  • Sự xuất hiện của các tình huống và chi tiết mô tả đời sống thường nhật: Tác giả khéo léo tạo ra các tình huống và chi tiết mô tả đời sống thường nhật, như chuyện chơi đùa, học tập, cuộc sống gia đình,... những điều này giúp tăng cường tính thuyết phục và sự đồng cảm của độc giả đối với nhân vật chính.

  • Sự lồng ghép giữa các yếu tố văn học và xã hội: Trong câu chuyện, tác giả không chỉ mô tả một câu chuyện cá nhân mà còn lồng ghép các yếu tố văn học và xã hội, như sự khác biệt trong cách nhìn nhận và đối xử với Ngần giữa các thành viên trong gia đình, sự vật lộn trong cuộc sống vùng quê, hay cảnh vật thiên nhiên đặc trưng như hoa xoan, rừng núi,.. điều này làm tăng thêm sự sâu sắc và phong phú cho câu chuyện.

  • Tôn vinh giá trị con người và tình cảm gia đình: Câu chuyện "Cái Ngần" không chỉ đơn thuần là một câu chuyện kể về cuộc sống của một đứa trẻ mồ côi, mà còn là một lời tôn vinh đầy cảm xúc về tình yêu thương gia đình, sự bao dung và chấp nhận của con người.

Phạm Hiền
chấm điểm giúp tớ nhé, cảm ơn ạ
1
0
blan
20/07 09:25:47
+3đ tặng
"Cái Ngàn" của Hạ Huyền là một câu chuyện ngắn mang đậm tâm trạng và cảm xúc, với nhiều yếu tố nghệ thuật đặc sắc:
1. Sử dụng ngôn ngữ tinh tế: Tác giả sử dụng ngôn ngữ tinh tế, mô tả chi tiết và sâu sắc về cuộc sống của cái Ngàn, tạo nên hình ảnh sống động và chân thực.
2. Sự đan xen giữa quá khứ và hiện tại: Câu chuyện chuyển động linh hoạt giữa quá khứ và hiện tại, tạo ra một lớp mờ giữa thực tại và kí ức, tạo nên sự phức tạp và sâu sắc trong tâm trạng của nhân vật.
3. Tâm trạng và cảm xúc sâu sắc: Tác giả khéo léo khai thác tâm trạng và cảm xúc của nhân vật, từ đó tạo ra sự đồng cảm và suy tư sâu sắc trong lòng độc giả.
4. Hình ảnh biểu tượng: Cái Ngàn được sử dụng như một biểu tượng cho sự cô đơn, bất hạnh và khó khăn trong cuộc sống, tạo nên một tầm nhìn sâu sắc về con người và xã hội. Tóm lại, "Cái Ngàn" là một câu chuyện đầy tinh tế và sâu sắc, với nhiều yếu tố nghệ thuật đặc sắc, giúp độc giả suy tư và cảm nhận sâu hơn về cuộc sống và con người.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Câu hỏi Ngữ văn mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo