Trong truyện ngắn "Cuốn sách bỏ quên" của tác giả Nguyễn Minh Châu, nhân vật Thành là một hình mẫu đặc biệt, với thân phận và vẻ đẹp được thể hiện rõ nét qua sự đối lập giữa thế giới bên ngoài và nội tâm của anh. Thành là một nhà văn nổi tiếng nhưng cuộc sống của anh lại chứa đựng sự đơn độc và nỗi đau nội tâm. Thân phận của Thành có thể được xem là một minh chứng cho sự mâu thuẫn giữa sự thành công bên ngoài và sự trống vắng bên trong..Thành sống trong một xã hội hiện đại, nơi mà sự thành đạt và danh tiếng thường được xem là mục tiêu cuối cùng của cuộc đời. Tuy nhiên, qua lối sống và hành động của mình, Thành cho thấy rằng sự thành công này không thể lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn anh. Anh luôn cảm thấy mình bị bỏ quên, cả về mặt tinh thần lẫn tình cảm. Điều này thể hiện rõ qua việc Thành luôn phải sống trong những kỷ niệm đau buồn và sự cô đơn, mặc dù anh đã có những thành công lớn trong sự nghiệp..Vẻ đẹp của Thành không chỉ nằm ở sự thành đạt và trí tuệ mà còn ở khả năng cảm nhận sâu sắc về cuộc sống. Anh có khả năng nhìn thấy vẻ đẹp và sự trống vắng trong những điều đơn giản nhất. Thành cảm thấy mình bị lạc lõng trong một thế giới mà anh không thể hòa nhập, điều này thể hiện một vẻ đẹp rất đặc biệt - vẻ đẹp của một tâm hồn nhạy cảm và sâu lắng. Dù sống trong sự cô đơn và đau khổ, Thành vẫn giữ được sự nhạy bén và tinh tế trong việc nhận thức về thế giới xung quanh..Sự mâu thuẫn trong cuộc sống của Thành thể hiện rõ qua mối quan hệ giữa anh và cuốn sách bỏ quên. Cuốn sách này không chỉ là một vật dụng vô tri mà còn là biểu tượng của những điều mà Thành không thể tìm thấy trong cuộc sống hiện tại của mình. Cuốn sách trở thành cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa những kỷ niệm đẹp đẽ và hiện thực đau thương..Thành không chỉ là một nhân vật có vẻ đẹp từ nội tâm mà còn từ sự đấu tranh không ngừng với những đau khổ và cô đơn. Sự đẹp đẽ của anh chính là ở chỗ anh không chịu khuất phục trước hoàn cảnh, mà luôn tìm cách vượt qua và tìm kiếm ý nghĩa trong cuộc sống. Đây chính là điểm sáng trong nhân cách của Thành, dù anh phải đối mặt với nhiều thử thách và đau khổ.
Qua hình ảnh của nhân vật Thành, tác giả Nguyễn Minh Châu đã khắc họa một bức chân dung sâu sắc về một con người sống trong sự mâu thuẫn giữa danh tiếng và cảm giác trống vắng. Thành là một biểu tượng của sự vươn lên từ những nỗi đau và là minh chứng cho sức mạnh của tinh thần con người trong việc tìm kiếm ý nghĩa và vẻ đẹp trong cuộc sống.