Trong "Nỗi buồn chiến tranh" của Bảo Ninh, điểm nhìn trần thuật đóng vai trò then chốt, tạo nên sức nặng và chiều sâu cho tác phẩm. Điểm nhìn của người kể chuyện - một người lính trẻ, trực tiếp tham gia chiến tranh - mang đến cho độc giả một góc nhìn chân thực, sống động về nỗi buồn chiến tranh. Điểm nhìn này cho phép tác giả miêu tả chi tiết, chân thực những cảnh tượng tàn khốc, những mất mát, đau thương của chiến tranh. Từ những cánh đồng hoang tàn, những ngôi làng đổ nát, những xác người nằm la liệt, đến những tiếng bom nổ, tiếng súng gầm rú, tiếng khóc than của người dân, tất cả đều được khắc họa một cách chân thực, khiến độc giả như trực tiếp chứng kiến những đau thương của chiến tranh. Hơn nữa, điểm nhìn trần thuật còn giúp độc giả hiểu rõ tâm lý, suy nghĩ, cảm xúc của những người lính trẻ trong hoàn cảnh chiến tranh. Từ sự sợ hãi, hoang mang, đến nỗi buồn, sự cô đơn, sự tiếc nuối, sự mất mát, tất cả đều được thể hiện một cách chân thật, sâu sắc. Bằng cách sử dụng điểm nhìn trần thuật, Bảo Ninh đã tạo nên một giọng điệu chân thành, đầy cảm xúc, khiến cho câu chuyện trở nên gần gũi, dễ đồng cảm với độc giả. Điểm nhìn này không chỉ giúp độc giả hiểu rõ về chiến tranh, mà còn giúp họ cảm nhận được nỗi buồn, sự mất mát, sự đau thương của những người lính trẻ, những người đã phải trải qua những năm tháng chiến tranh đầy khốc liệt.