Trong đoạn trích, tâm trạng của nhân vật “tôi” (chú bé Hồng) được thể hiện rõ nét qua sự xúc động mạnh mẽ khi gặp lại mẹ sau một thời gian dài xa cách. Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên khi mẹ kéo tay và xoa đầu, Hồng không kìm nén được cảm xúc mà bật khóc nức nở. Những giọt nước mắt ấy chính là sự trút bỏ mọi tủi hờn, nhớ nhung, và khát khao tình mẫu tử đã bị kìm nén trong lòng bấy lâu. Cảm giác được mẹ ôm ấp, vỗ về khiến chú bé như tìm lại được hơi ấm gia đình – điều mà bấy lâu nay chú luôn mong mỏi. Chi tiết Hồng ngồi trên xe, đùi áp đùi mẹ, đầu ngả vào tay mẹ không chỉ khắc họa niềm hạnh phúc khi được gần gũi mẹ mà còn thể hiện sự hồi sinh của tình yêu thương mà chú bé tưởng đã mất. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh so sánh và tả thực đầy tinh tế, như “hơi thở thơm tho lạ thường” hay “gương mặt tươi sáng” của mẹ, nhằm khắc họa niềm vui sướng tột độ và sự xúc động của Hồng khi nhận ra mẹ vẫn tươi đẹp, trái ngược với những lời nói ác ý từ người họ nội. Qua đó, tâm trạng nhân vật "tôi" vừa thể hiện niềm hạnh phúc vô bờ bến, vừa cho thấy tình mẫu tử thiêng liêng và sâu đậm.