“Phạm Tử Hư quê ở Cẩm Giàng, là một người tuấn sảng hào mại không ưa kiềm thúc. Theo học nhà xử sĩ Dương Trạm, Trạm thường răn Tử Hư về cái tính hay kiêu căng. Từ đấy chàng cố sức sửa đổi, trở nên người có đức tính tốt. Khi Dương Trạm chết, các học trò đều tản đi cả, duy Tử Hư làm lều ở mả để chầu chực, sau ba năm rồi mới trở về. Năm 40 tuổi, Tử Hư đi thi vẫn chưa đỗ; đời Trần, sang du học ở kinh, ngụ ở trong một nhà dân bên bờ hồ Tây.
Một buổi sáng, ở nhà trọ đi ra, trong áng sương mù thấy có một đám những tán vàng kiệu ngọc bay lên trên không; kế lại có một cỗ xe nạm hạt châu, kẻ theo hầu cũng rất chững chạc. Tử Hư khẽ dòm trộm xem thì người ngồi trong xe, chính thầy học mình là Dương Trạm. Chàng toan đến gần sụp lạy nhưng Trạm xua tay nói:
– Giữa đường không phải chỗ nói chuyện, tối mai nên đến đền Trấn Vũ cửa Bắc, thầy trò ta sẽ hàn huyên. Tử Hư bèn sắm rượu và thức nhắm, đúng hẹn mà đến. Thầy trò gặp nhau vui vẻ lắm, chàng nhân hỏi rằng:
– Thầy mới từ trần chưa bao lâu, thoắt đã trở nên hiển hách khác hẳn ngày trước, xin thầy cho biết rõ duyên do để con được vui mừng. Dương Trạm nói:
– Ta thuở sống không có một điều thiện nào đáng khen, chỉ có hay giữ điều tín thực đối với thầy bạn, quý trọng những tờ giấy có chữ, hễ thấy rơi vãi liền nhặt mà đốt đi. Đức Đế quân đây ngài khen là có bụng tốt tâu xin cho làm chức trực lại ở cửa Tử đồng. Hôm qua ta hầu lính giá ngài lên chầu Thiên cung, tình cờ lại gặp nhà ngươi, đó cũng là vì thầy trò mình có cái mối duyên…”
(Trích chuyện Phạm Tử Hử lên chơi Thiên Tào, Truyền kì mạn lục, Nguyễn Dữ, NXB Trẻ,2016,Tr.142)
Viết bài văn phân tích đoạn trích "truyện Phạm Tử Hư lên chơi Thiên Tào"
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Phân tích đoạn trích "Phạm Tử Hư lên chơi Thiên Tào" (Truyền kỳ mạn lục)
Nguyễn Dữ, tác giả Truyền kỳ mạn lục, là một trong những nhà văn tiêu biểu thời Lê Sơ, với phong cách văn chương kết hợp giữa hiện thực và yếu tố kỳ ảo. Câu chuyện "Phạm Tử Hư lên chơi Thiên Tào" trong đoạn trích này mang đậm chất truyền kỳ, vừa phản ánh cuộc sống hiện thực, vừa ẩn chứa những bài học sâu sắc về đạo đức và nhân sinh. Thông qua câu chuyện về Phạm Tử Hư, người đọc không chỉ được chứng kiến một cuộc gặp gỡ kỳ ảo giữa người sống và người chết, mà còn nhận được thông điệp về giá trị của đức tin và phẩm chất con người.
1. Nhân vật Phạm Tử Hư và hành trình tu dưỡng đạo đứcPhạm Tử Hư xuất hiện trong câu chuyện như một người tuấn kiệt nhưng mang trong mình tính cách kiêu ngạo. Từ đầu đoạn trích, tác giả đã mô tả Tử Hư là "một người tuấn sảng hào mại, không ưa kiềm thúc" - một con người có chí khí lớn nhưng còn chưa biết tiết chế bản thân. Anh theo học thầy Dương Trạm, một nhà xử sĩ đầy đạo đức và khôn ngoan. Mặc dù được thầy khuyên răn, Tử Hư vẫn bộc lộ những nét tính cách kiêu căng. Tuy nhiên, sau khi được thầy nhắc nhở, chàng đã cố gắng sửa đổi để trở thành một người có đạo đức. Điều này phản ánh quá trình tu dưỡng bản thân, một trong những chủ đề quan trọng của văn học truyền thống.
Hành động của Phạm Tử Hư khi thầy mất cũng là một biểu hiện của lòng kính trọng và lòng trung thành với đạo thầy trò. Trong khi những người học trò khác đều bỏ đi, chỉ có Tử Hư "làm lều ở mả để chầu chực" trong suốt ba năm trời. Chi tiết này không chỉ tôn vinh lòng hiếu kính của Tử Hư mà còn thể hiện một truyền thống văn hóa sâu sắc trong xã hội phong kiến: tôn sư trọng đạo.
2. Cuộc gặp gỡ kỳ ảo và hình ảnh của Dương TrạmCuộc gặp gỡ giữa Phạm Tử Hư và người thầy quá cố Dương Trạm được khắc họa đầy kỳ ảo. Hình ảnh "tán vàng kiệu ngọc bay lên trên không" và "cỗ xe nạm hạt châu" xuất hiện trong áng sương mù tạo nên không gian siêu thực, mang tính chất thần tiên. Điều này thể hiện sự kỳ bí và phong phú của thế giới truyền kỳ, nơi mà ranh giới giữa cõi sống và cõi chết trở nên mờ nhạt.
Dương Trạm xuất hiện trong một hình ảnh lộng lẫy, "hiển hách khác hẳn ngày trước", cho thấy sự thăng hoa và chuyển biến sau khi ông qua đời. Phạm Tử Hư, dù kiêu ngạo trước đây, vẫn giữ lòng kính cẩn với thầy, muốn đến gần để sụp lạy. Nhưng Dương Trạm đã xua tay và hẹn gặp tại đền Trấn Vũ vào buổi tối hôm sau. Hành động này có thể được hiểu như một cách thể hiện sự tôn trọng không gian và thời gian linh thiêng cho cuộc gặp gỡ giữa thầy và trò, không phải ở bất kỳ nơi đâu mà tại một ngôi đền linh thiêng, mang đậm nét văn hóa tâm linh của người Việt.
3. Thông điệp về đức tin và đạo đứcTrong cuộc gặp gỡ tại đền Trấn Vũ, Dương Trạm tiết lộ về cuộc sống sau khi qua đời của mình. Ông kể rằng, trong suốt cuộc đời mình, không có điều gì nổi bật hay đáng khen, nhưng ông luôn giữ lòng trung thực với thầy bạn và luôn quý trọng chữ nghĩa. Ông đặc biệt nhấn mạnh việc nhặt những tờ giấy có chữ rơi vãi và đốt chúng đi. Điều này thể hiện lòng tôn trọng tri thức và văn hóa chữ viết, vốn được coi trọng trong xã hội phong kiến.
Hành động này đã được Đức Đế quân đánh giá cao, và nhờ đó, Dương Trạm được giao chức vụ trực lại ở cửa Tử đồng, trở thành một người phục vụ chốn thiên đình. Qua câu chuyện này, Nguyễn Dữ nhấn mạnh tầm quan trọng của những hành động nhỏ nhặt nhưng chứa đựng giá trị đạo đức cao cả. Sự tôn trọng tri thức và giữ gìn lòng trung thực đã giúp Dương Trạm đạt được vị thế cao trong thế giới thần linh.
Câu chuyện về Dương Trạm cũng gợi nhắc về đạo lý nhân quả, một triết lý quen thuộc trong văn hóa Á Đông. Mặc dù ông không làm nhiều điều thiện lớn lao, nhưng những hành động nhỏ thể hiện lòng kính trọng đối với tri thức và chữ nghĩa đã mang lại kết quả tốt đẹp. Điều này thể hiện quan niệm về đức tin và tầm quan trọng của việc tu dưỡng đạo đức cá nhân.
4. Ý nghĩa nhân văn và triết lý cuộc sốngCâu chuyện "Phạm Tử Hư lên chơi Thiên Tào" không chỉ là một câu chuyện truyền kỳ đơn thuần mà còn mang đậm tính nhân văn và triết lý sâu sắc. Hành trình của Phạm Tử Hư từ một người kiêu ngạo trở thành người có đạo đức, cùng với cuộc gặp gỡ kỳ ảo với thầy Dương Trạm, là một bài học về giá trị của sự kiên nhẫn, lòng kính trọng và lòng trung thành.
Câu chuyện nhắc nhở chúng ta rằng, những hành động nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày cũng có thể mang lại giá trị lớn lao. Điều quan trọng không phải là làm những việc lớn lao, mà là giữ vững đạo đức, trung thực và luôn trân trọng những giá trị tri thức và văn hóa.
Kết luậnĐoạn trích "Phạm Tử Hư lên chơi Thiên Tào" trong Truyền kỳ mạn lục không chỉ mang đậm chất truyền kỳ với những yếu tố huyền ảo, mà còn chứa đựng những thông điệp sâu sắc về đạo đức và nhân sinh. Thông qua câu chuyện của Phạm Tử Hư và Dương Trạm, Nguyễn Dữ đã truyền tải triết lý về giá trị của sự kiên nhẫn, lòng trung thành và tôn trọng tri thức. Câu chuyện này không chỉ là một tác phẩm văn học độc đáo mà còn là bài học quý
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |