Vì sao bà giúp việc Ma-gơ-loa và cô em gái Báp-ti-xtin không nói gì khi Giám mục My-ri-en trao đổi chân đèn cho Giăng Van-giăng? So sánh với phản ứng trước đó của bà Ma-gơ-loa về việc bị mất bộ đồ ăn bằng bạc, hãy bổ sung cho câu trả lời của bạn ở câu 1.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bà Ma-gơ-loa và cô Báp-tix-tin không nói gì dù biết rõ sự thật, bởi vì một là, họ tin tưởng hoàn toàn vào Giám mục My-ri-en, vào những việc ông làm; và hai là sâu trong thâm tâm, họ hiểu và đồng tình với mục đích của giám mục khi ông cứu chuộc cả thân xác Giăng Van-giăng trước ngục tù và cứu chuộc linh hồn anh trước tội lỗi.
So sánh với phản ứng trước đó của bà Ma-gơ-loa ở câu 1, có thể bổ sung ý:
- Bà Ma-gơ-loa dù giận dữ mắng Giăng Van-giăng và lo sợ anh ta ngoài trộm cắp còn có thể giết người (Phúc đức làm sao nó lại chỉ mới có lấy của mà thôi!) nhưng sâu trong thâm tâm, bà vẫn sẵn lòng tha thứ và tin tưởng rằng bản chất lương thiện của anh cuối cùng có thể trở lại.
- Bà Ma-gơ-loa dù lo lắng cho giám mục không có bộ đồ bạc để dùng, nhưng bà không đòi lại, vì biết bộ đồ bạc ấy sẽ mang đến cho Giăng Van-giăng không chỉ là vài trăm phơ-răng mà cả một cuộc đời mới.
Vì vậy, ở bà Ma-gơ-loa không chỉ có cảm xúc bộc phát, sự nhiều lời, sự lo lắng thái quá mà ta thường hay thấy ở những phụ nữ nội trợ như bà, mà còn có sự khoan dung, thông tuệ và nhân hậu cao cả như bản thân Giám mục My-ri-en.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |