Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một câu truyện kể sáng tạo về câu truyện Cô Bé Bán Diêm có sử dụng yếu tố miêu tả, biểu cảm khoảng 500 chữ

Viết một câu truyện kể sáng tạo về câu truyện Cô Bé Bán Diêm có sử dụng yếu tố miêu tả, biểu cảm khoảng 500 chữ
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
90
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong một đêm giáng sinh lạnh lẽo, khi những bông tuyết trắng tinh đang rơi lả tả như những viên ngọc quý từ trời cao, có một cô bé bán diêm tên là Mari. Bộ quai nón sứt mẻ và chiếc áo khoác mỏng manh không đủ để che chắn khỏi cái lạnh cắt da cắt thịt. Đôi chân nhỏ bé của cô nhúng trong những đôi giày rách nát, đã ướt đẫm vì những vũng nước và tuyết bên lề đường.

Mari ngồi co ro bên cạnh một bức tường cũ kỹ, ánh mắt trong veo như những giọt sương mai, vừa lạnh lẽo, vừa mãnh liệt. Cô không chỉ bán diêm, mà còn bán những ước mơ nho nhỏ mà mình luôn giữ kín trong lòng. Nhiều lần, cô đã mơ về một ngọn lửa ấm áp, một mái nhà thân thuộc và những người thân yêu. Nhưng thực tại lại quá khắc nghiệt, và những chiếc diêm trong hộp tựa như những giấc mơ đang chờ được thắp sáng.

Xung quanh, không khí giáng sinh tràn ngập tiếng cười nói, những ánh đèn lấp lánh từ cửa sổ của các gia đình ấm cúng. Những mùi thơm từ các món ăn dễ chịu lan tỏa khắp không gian, nhưng với Mari, tất cả chỉ là câu chuyện xa vời. Cô ngước nhìn bầu trời đen đặc, nơi những vì sao như những viên kim cương lấp lánh, khiến cô nhớ về cha mẹ đã mất. Trong lòng cô, nỗi nhớ thương cuộn trào, nhưng cô không có quyền được khóc.

Khi trời ngày càng lạnh, đôi tay nhỏ bé của Mari run rẩy khi cầm hộp diêm. Cô quyết định thắp một que để sưởi ấm. Khi ngọn lửa bùng lên, ánh sáng vàng dìu dịu làm sáng tỏ không gian xung quanh. Trong ánh lửa bập bùng, Mari nhìn thấy hình ảnh của một ngôi nhà ấm cúng, nơi có bữa tiệc giáng sinh tràn ngập ánh sáng và tiếng cười nghiêng ngả. Cô thấy mình ngồi bên bàn, thưởng thức món ăn nóng hổi bên những người thân yêu. Nhưng chỉ chớp mắt, ngọn lửa tắt lịm, và thế giới lại trở về với sự lạnh lẽo.

Không nản lòng, Mari thắp thêm một que diêm nữa. Lần này, ánh sáng rực rỡ hơn, chiếu sáng cả những kỷ niệm ngọt ngào. Cô thấy mình đang ôm chầm lấy mẹ, người luôn bảo vệ và yêu thương cô. Một giọt nước mắt lăn xuống, nhưng đó không phải là nước mắt của đau khổ, mà là niềm hạnh phúc trong khoảnh khắc tưởng tượng.

Cuối cùng, Mari thắp que diêm thứ ba, và trong ánh sáng đó, cô thấy ánh mắt dịu dàng của cha, cùng nụ cười ấm áp. Như thể ông đang vươn tay về phía cô, mời gọi. Một cảm giác bình yên bao trùm lấy cô. Mari biết rằng dù cuộc sống này có khắc nghiệt đến đâu, tình yêu và kỷ niệm sẽ luôn đồng hành bên cô. Giáng sinh này, cô không cô đơn.

Và trong những phút giây cuối đời, Mari cảm nhận được ánh sáng yêu thương, chứ không phải là cái lạnh tê tái của cuộc sống. Cô đã thắp sáng giấc mơ của mình không chỉ bằng diêm mà bằng trái tim tràn đầy yêu thương và hy vọng.
0
0
Hoàng Việt
19/12/2024 21:30:59
+5đ tặng
Cô Bé Bán Diêm – Ánh Sáng Cuối Đông

Trong cái lạnh cắt da của đêm giao thừa, những bông tuyết trắng rơi nhẹ nhàng phủ kín mặt đất. Giữa con phố đông người qua lại, một cô bé nhỏ nhắn, đôi má đỏ au vì giá rét, lặng lẽ đứng bên góc đường. Đôi bàn chân trần nhỏ bé của em, giờ đã sưng lên và tím tái, dẫm trên lớp tuyết lạnh buốt. Trên tay em là một hộp diêm cũ kỹ, nhưng không ai dừng lại mua cho em dù chỉ một que.

Những ngọn đèn đường vàng vọt hắt bóng mờ nhạt lên thân hình gầy gò của cô bé. Mỗi lần có người đi qua, em lại run rẩy cất giọng yếu ớt:
“Diêm đây! Diêm đây! Mua diêm ủng hộ cháu với ạ!”

Nhưng đáp lại chỉ là những ánh mắt thờ ơ, những bước chân vội vã. Tiếng cười nói rộn ràng từ các gia đình bên trong những ngôi nhà ấm cúng càng làm trái tim nhỏ bé của cô thêm cô đơn.

Không chịu nổi cái lạnh, cô bé ngồi nép vào một góc tường. Em run lên từng cơn, ánh mắt đượm buồn hướng về bầu trời đêm. Bỗng nhiên, em nghĩ đến hộp diêm trong tay. “Chỉ một que thôi, có lẽ sẽ giúp mình ấm hơn một chút,” em thầm nghĩ.

Em bật một que diêm. Ánh sáng bùng lên, nhỏ bé nhưng rực rỡ trong màn đêm giá buốt. Trong khoảnh khắc, em thấy trước mặt mình hiện ra một lò sưởi ấm áp. Đôi bàn tay lạnh cóng vươn ra, nhưng ánh sáng nhanh chóng tắt lịm.

Em bật que diêm thứ hai. Lần này, em thấy một bàn ăn thịnh soạn với bánh mì, thịt quay và trái cây thơm ngát. Cái bụng đói cồn cào của em như được xoa dịu, nhưng chỉ trong chớp mắt, tất cả tan biến.

Em bật que diêm thứ ba. Trước mắt em hiện lên hình ảnh người bà hiền từ của mình. Đôi mắt bà ánh lên sự yêu thương, đôi tay dang rộng như muốn ôm trọn em vào lòng. Cô bé bật thêm que diêm nữa, và nữa, để giữ bà ở lại lâu hơn.

Cuối cùng, trong ánh sáng le lói của que diêm cuối cùng, em nhìn thấy mình nắm tay bà, bước vào một nơi ấm áp, nơi không còn lạnh giá hay cô đơn.

Sáng hôm sau, khi mặt trời ló dạng, người ta tìm thấy cô bé nằm trên nền tuyết, gương mặt vẫn giữ nụ cười thanh thản. Hộp diêm bên cạnh chỉ còn là những que diêm cháy dở. Nhưng chẳng ai biết rằng, trong ánh sáng mong manh đó, cô bé đã tìm được hạnh phúc và sự bình yên.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×