Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại câu chuyện bằng lời kể của búp bê

                                                                               KỂ CHUYỆN
                                                                         BÚP BÊ CỦA AI?
Kể lại câu chuyện bằng lời kể của búp bê.
Kể phần kết của câu chuyện với tình huống : cô chủ cũ gặp lại búp bê trên tay cô chủ mới
2 trả lời
Hỏi chi tiết
303
1
0
光藤本
07/12/2019 19:58:23
Tôi là búp bê nhỏ. Hiện giờ tôi đang sống rất hạnh phúc bên cô chủ mới Ngọc Lan của mình. Để có được hạnh phúc này, tôi đã phải trải qua một đoạn đường khá trắc trở.
Trước đây tôi sống ở khu phố bên kia với cô chủ Minh Anh. Khi mới mua tôi từ cửa hàng đồ chơi về, cô yêu chiều tôi hết mức. Cô mua cho tôi váy áo mới, thắt nơ, buộc tóc cho tôi hàng ngày. Có đi đâu cô cũng mang tôi theo. Cuộc sống của tôi dường như trên thiên đường. Thế nhưng những ngày sau đó, tôi rơi xuống vực thẳm của sự bất hạnh. Tôi bị cô chủ bỏ quên trong tủ cùng nhiều đồ chơi khác. Cô chủ đã có một anh chàng gấu bông mới. Tôi lại càng tủi thân hơn khi bộ cánh xinh đẹp của tôi trước đây không còn nữa, cô chủ đã bỏ quên ở đâu trong lúc lôi ra nghịch và cũng chẳng buồn mua cho tôi bộ khác. Cô đã quên hẳn tôi. Tôi rất buồn nhưng vẫn nuôi hi vọng một ngày nào đó cô chủ lại yêu thương tôi. Nhưng chờ mãi, chờ mãi….Cuối cùng vào một ngày đông giá rét, không chịu nổi cách đối xử tệ bạc của cô chủ, tôi quyết tâm bỏ đi. Hì học mãi tôi mới bò xuồng khỏi tủ, chui qua cửa sổ ra ngoài. Ra được khỏi nhà, tôi sung sướng chạy một mạch ra phố. Rồi trời càng lúc cành lạnh và tối. Không biết đi đâu, tôi tìm đến một gốc cây ven đường, nằm vùi trong đống lá khô, ngủ.
Sáng hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu qua lớp lá cây cũng là lúc tôi bừng tỉnh. Đang hì hụi chui ra khỏi lớp lá thì tôi bắt gặp ánh mắt sáng trong trẻo của một cô bé mà bấy giờ chính là cô chủ Ngọc Lan của tôi. Thấy tôi tội nghiệp, cô Lan mang tôi về nhà tắm rửa sạch sẽ. cô còn chu đáo may tặng tôi một chiếc váy rất xinh xắn và đáng yêu. Cô còn làm cho tôi một chiếc giường nhỏ ngay cạnh giường cô để chị em lúc nào cũng có nhau.
Từ đó đến nay, tôi sống rất hạnh phúc. Lúc nào tôi cũng thầm cảm ơn cô Ngọc Lan – cô chủ đáng yêu, vị ân nhân của tôi.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Simple love
07/12/2019 20:08:38
Chị Nga là cô bé ham chơi và chóng chán. Hè vừa rồi, chị Nga đòi mẹ mua bằng được tôi một búp bê khá đẹp, má hồng, mắt xanh, tóc vàng óng. Nhưng chỉ chơi được ít lâu, chị Nga đã bỏ mặc tôi trên nóc tủ cùng với mấy thứ đồ chơi khác cho bụi bám.
Trời trở rét, tôi chỉ còn mỗi chiếc áo lót mỏng vì bộ váy áo của tôi chị Nga đã đem giặt rồi bỏ ở đâu không rõ. Một đêm, trời lạnh quá, tôi run cầm cập và khóc thút thít. Chị Lật Đật tròn xoay đang ngủ, tỉnh dậy dụi mắt hỏi:
- Làm sao em khóc?
- Em không có quần áo nên rét lắm! Còn chị, may mà mũ áo dính liền với người nên chị Nga không cởi ra được.
Chị Lật Đật chép miệng:
- Cô ấy tệ thật! Chơi chán rồi là chẳng bao giờ còn quan tâm chú ý tới bọn mình.
Tôi nức nở:
- Em không muốn sống với chị ấy nữa đâu! Em đi đây!
Nói xong, tôi tìm cách leo lên tường, chui qua lỗ thông hơi rồi nhảy ra phố. Chị Lật Đật gọi tôi lại thế nào cũng không được bèn đánh thức chị Nga. Nhưng chị Nga vẫn ngủ vùi trong chăn. Chị Lật Đật tiếc rằng mình tròn xoay, không có chân. Nếu có, chắc chị cũng sẽ bỏ đi nốt.
Sáng hôm sau, hơn bảy giờ chị Nga mới thức dậy. Nhìn lên nóc tủ không thấy tôi chị ấy kêu ầm lên: “Ai lấy mất búp bê của con rồi?”. Mẹ chị bảo hãy chịu khó tìm ở góc tủ hay trong gầm giường. Chị Nga miễn cưỡng làm theo, nhưng tìm đâu cho ra tôi nữa?!
Đêm hôm trước, thoát được ra ngoài, tôi sung sướng chạy một mạch sang bên kia phố. Nhưng đêm tối, trời lạnh, không thể đi tiếp được, tôi đành phải tìm đến một gốc cây to, chui vào đống lá khô cho đỡ rét. Sáng hôm sau, một cô bé đi ngang qua, nom thấy tôi nằm trong đống lá liền reo lên:
- Ôi! Con búp bê xinh quá mà ai vứt đi thế này ? Hoài của!
Cô bé mang tôi về nhà, lau rửa cẩn thận. Cô bảo:
- Búp bê sao không có áo ? Tội nghiệp! Chị sẽ may váy áo đẹp cho em nhé!
Thế rồi cô bé hí húi cắt may cho tôi một bộ váy áo rất đẹp. Đến đêm, cô ôm tôi nằm ngủ. Trong vòng tay âu yếm của cô, dưới lần chăn len ấm áp, tôi vô cùng sung sướng. Tôi thỏ thẻ bên tai cô bé đang mơ màng trong giấc ngủ:
- Chị ơi, em muốn được ở bên chị suốt đời!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư