LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Biểu cảm của em về nụ cười của mẹ

Biểu cảm của em về nụ cười của mẹ
Giúp tôi nhanh nhé

4 trả lời
Hỏi chi tiết
205
0
0
Hôm nay tôi buồn
31/12/2019 22:49:28

Trên thế gian này người em yêu quý và kính trọng nhất chính là mẹ của em. Em luôn mong muốn mẹ vui vẻ và nhiều sức khỏe để có thể dõi theo từng bước chân của em trên đường đời. Mà nụ cười của mẹ chính là nguồn động lực để cho em cố gắng trong cuộc sống.
Ai cũng nói con người ta đẹp nhất khi cười với em cũng vậy. Những nụ cười của mẹ luôn đọng lại trong tâm trí em và dường như không thể nào phai nhòa được. Nụ cười của mẹ gắn với từng bước phát triển của em, từ những ngày chập chững bước đi đến khi em tập nói. Những khi bước chân còn chưa vững khiến em vấp ngã thì ngay lúc ấy, bàn tay mẹ hưởng về phía em và nở một nụ cười động viên để em có thể tự mình đứng lên và bước tiếp. Khi ấy tưởng chừng tất cả khó khăn là vậy nhưng sau này con lớn lên mới biết được rằng cuộc sống còn nhiều chông gai, vất vả khác mà em sẽ phải đối mặt. Lúc bấy giờ nụ cười của mẹ mới thật bình yên như tiếp thêm động lực cho em vượt qua những khó khăn thử thách.
Em còn nhớ ngày đầu tiên đi học mẫu giáo, đây cũng là lần đầu tiên em phải xa mẹ lâu đến thế. Đứng trước cổng mẹ trao em cho cô giáo nhưng em không buông tay được. Nước mắt trực trào ra nhưng mẹ đã nhẹ nhàng dỗ dành em và nở nụ cười an ủi lúc ấy em mới buông tay mẹ và theo cô giáo. Đến tận khi bước vào trong trường nhưng em vẫn ngoái lại nhìn về phía mẹ. Mẹ vẫn đứng tại chỗ đó hướng nhìn theo em và trên mỗi vẫn là nụ cười dịu dàng rồi còn vẫy tay chào em nữa. Khi ấy em thấy an tâm hơn rất nhiều và không khóc nữa. Tự hứa sẽ ngoan ngoãn nghe lời cô như mẹ dặn.
Hết thời còn đi mẫu giáo, được chơi đùa với bạn bè thì từ khi chuẩn bị vào lớp một khiến em càng trở nên lo lắng hơn. Lên cấp học mới phải học nhiều kiến thức mới không còn được chơi đùa như trước nữa khiến em có chút lo lắng và hồi hộp. Người dạy em viết chữ đầu tiên không phải cô giáo mà chính là mẹ của em. Để em tới lớp không bị bỡ ngỡ thì ngay mùa hè cuối cũng của mẫu giáo mẹ đã mua tập vở cho em luyện viết. Từng nét bút nghệch ngoạc đầu tiên sau đó được mẹ uốn nắn cầm tay em viết từng chữ một. Từng con chữ được mẹ dạy cách đọc. Có những chữ em học nhiều lần nhưng không nhớ nổi nhưng mẹ vẫn kiên trì động viên em. Có những lúc đọc sai mẹ không quát mắng mà chỉ nhẹ nhàng chỉ bảo. Rồi mới cầm bút sao mỏi tay và nhàm chán quá, chỉ muốn bỏ cuộc nhưng những lúc đó mẹ luôn ở bên mỉm cười động viên khiến em như có thêm sức mạnh để tiếp tục.
Không phải tất cả những có gắng đều sẽ đạt được kết quả tốt. Cũng có những lúc con được điểm kém và rất hổ thẹn với mẹ. Nhưng mẹ không giống như những người khác khi trách mắng con cái mà mẹ còn cùng em tìm hiểu xem sai ở đâu và nguyên nhân gì khiến em bị điểm kém để giúp em khắc phục lỗi lầm. Rồi có kì thi em đạt kết quả thấp nhưng mẹ vẫn mỉm cười động viên để em cố gắng hơn trong kì tiếp theo. Khi ấy em rất biết ơn vì có mẹ khiến em không gục ngã, không chán nản và càng yêu thêm nụ cười của mẹ biết bào nhiêu.
Ấy vậy mà cũng có khi em thấy mẹ buồn. Đó là vào lần đầu tiên em nói dối mẹ để đi chơi. Khi đó thấy mẹ không vui vẻ như mọi khi, không dành nụ cười ấm áp để hỏi han tình hình học tập của em như mọi ngày em cảm thấy rất hối hận. Ngay tối hôm đó em đã nhận lỗi với mẹ và hứa sẽ không bao giờ như vậy nữa và mẹ đã tha lỗi cho em.
Em luôn tự nhủ mẹ là người dành cho em rất nhiều tình yêu thương, luôn quan tâm chăm sóc em. Em luôn yêu quý mẹ và sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi để bố mẹ vui lòng, để nụ cười của mẹ mãi như một bông hoa tươi thắm nhất, rạng rỡ nhất.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Fureta Ari
31/12/2019 22:49:55

Nụ cười của mẹ mãn nguyện khi con bắt đầu chập chững bước đi. Nụ cười của mẹ rạng ngời khi con đạt điểm tốt. Nụ cười của mẹ hạnh phúc khi con đạt danh hiệu học sinh xuất sắc, ... và cứ thế, nụ cười ấy đã đi sâu vào tận tâm hồn con, đưa con vượt qua những gian lao thử thách khó khăn nhất trong cuộc đời.
Nghĩ về nụ cười của mẹ là nghĩ về những gì tươi đẹp nhất trong cuộc đời con. Hình ảnh đẹp nhất ấy chính là đóa hồng thắm đỏ nở trên môi mẹ, rạng rỡ như nắng ấm trong những ngày đông băng giá. Lần đầu tiên con cảm nhận được tình yêu của mẹ trong nụ cười là ngày con tập đi. Ngày ấy xa lâu rồi nhưng con vẫn nhớ. Bất cứ lúc nào mẹ cũng cười. Mẹ nở nụ cười khích lệ nâng đôi chân bé nhỏ của con đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mẹ lại cười, nụ cười giống như vâng trăng sang nhất, mượn ánh sang của mặt trời để soi rõ đường con đi, càng sang hơn mỗi lúc thấy bước chân con them rắn giỏi. Đôi khi trong vòng tay yêu thương của mẹ, con thấy nụ cười của mẹ là tuyệt diệu nhất trên đời. Mẹ cũng cười như thế mỗi lúc con được điểm cao. Lần đầu tiên cầm bài kiểm tra điểm mười của con trên tay, mẹ vui sướng đến bật khóc. Con không muốn mẹ khóc đâu, nhưng vì cố ngắm rõ khuôn mặt mẹ mà con đã thấy nụ cười ẩn sâu trong dòng nước mặn. “Mẹ đẹp lắm!” Con nói nhẹ khiến cho nụ cười kia biến thành vòng tay ôm chặt con vào lòng. Mẹ cười cả những lúc con xin tiền mẹ cho ông lão ăn xin, nụ cười mẹ khen con đã lớn, khen con mang tấm long nhân hậu, biết thương người. Và nụ cười khiến cho lòng con ấm áp…
Mẹ của con đâu chỉ cười những lúc con vui, mà nụ cười của mẹ vẫn luôn hiện diện cả trong lúc con buồn, con that bại. Sao con quên được năm học lớp Ba, lần đầu tiên con đi thi học sinh giỏi của trường. Mẹ cũng nhớ chứ? Trong khi tất cả các bạn trong lớp con dự thi đều đạt giải cao thì con lại chẳng được gì. Không niềm vui, không sự an ủi và chia sẻ của các bạn. Nhưng mẹ đã đến bên con. Mẹ bảo rằng: “Con phải cố gắng lên, gắng mà học, gắng mà chiến đấu với thất bại, rồi có ngày con sẽ thành công”, rồi mẹ ban tặng cho con nụ cười đẹp nhất. Thử hỏi còn bông hoa diễm lệ nào đẹp hơn nụ cười ấy, còn hạt sương mai nào long lanh hơn vậy? Chỉ một thời gian ngắn sau hôm ấy, con đã đoạt ngay giải Nhì toàn quốc trong đợt thi “Trạng Nguyên nhỏ tuổi”. Nụ cười của mẹ không chỉ mang con ra khỏi thất bại, mà với con, nó còn là điều kì diệu, ý nghĩa nhất trong đời.
Sau này, khi rời khỏi vòng tay mẹ, con sẽ bay khắp bốn phương trời bằng chính đôi cánh hạnh phúc được kết nên từ nụ cười của mẹ ngày xưa. Nhưng mẹ ơi, dù con có đi tới tận nơi chân trời góc biển, dù con có gặp những ánh mắt và nụ cười của bao người con yêu đi chăng nữa, thì nụ cười của mẹ vẫn mãi là đẹp nhất, mãi là hình ảnh cao quý, thiêng liêng mà con trân trọng nhất cuộc đời.

1
0
Phuong
31/12/2019 22:51:00

Trong gia đình, không ai có thể thay thế được người mẹ. Người mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc ta được như ngày hôm nay. Và thật hạnh phúc khi ta thấy được trên khuôn mặt mẹ là nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.
Từ khi em nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí em, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó theo em trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên em, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi em khi em vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiên hòa.
Và em chỉ mong sao nụ cười đó luôn thường trực trên môi. Mỗi khi em học bài khuya, mẹ thường đến bên em, xoa đầu và nở nụ cười động viên khích lệ: "Cố gắng lên con!" Những lúc đó, em cảm thấy như mẹ đã tiếp thêm sinh lực cho em trên con đường học tập. Và em thường chạy đến bên mẹ, ôm chặt mẹ vào lòng và nói:" Con yêu mẹ!". Mẹ đã lại cười xòa. Có lần em ốm nặng, mẹ đã chăm sóc em thật chu đáo. Từ việc móm cho em từng thìa cháo đến việc đút cho em từng múi cam. Nhưng em không còn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt tươi vui của mẹ mà thay vào đó là khuôn mặt ủ rũ, âu sầu. Luc đó, em chỉ mong khỏi bệnh thật nhanh để lại thấy được nụ cười của mẹ.
Ôi! Nụ cười! Nụ cười của mẹ! Nó theo ta suốt cuộc đời, động viên khích lệ ta vững bước trên đường đời. Và có lẽ đến hết đời, em sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ.

1
0
doan man
01/01/2020 09:33:00

“Mẹ!” Một tiếng gọi thôi mà thân thương biết mấy. Mẹ là điểm tựa yêu thương, mẹ một đời xuôi ngược, gánh gồng để nuôi em khôn lớn thành người. Vòng tay mẹ, đôi tay mẹ đều là những điều quý giá nhất với em. Nhưng em yêu nhất là nụ cười của mẹ, nụ cười đong đầy tình yêu, chân thành và cảm động nhất.

Từ thuở ấu thơ, nụ cười của mẹ đã là một món quà vô giá đối với em. Nụ cười hạnh phúc khi đón em chào đời, khi em chập chững những bước đi đầu tiên, và khi em cất tiếng gọi “mẹ, mẹ” bập bẹ, vụng về. Cùng những yêu thương và lo lắng, nụ cười của mẹ đồng hành với em suốt những tháng năm khôn lớn trưởng thành. Thời gian qua đi, nụ cười ấy đã dần khắc sâu vào tâm trí em. Vào từng thời điểm khác nhau, nụ cười của mẹ lại mang một ý nghĩa. Khi em đạt điểm tốt, làm việc đúng, nụ cười của mẹ sẽ chan chứa niềm tự hào, hạnh phúc. Khi em vấp ngã, không vui, nụ cười của mẹ lại ẩn chứa phép màu diệu kỳ, truyền cho em động lực, trấn an. Nhưng dù thế nào đi nữa, nụ cười ấy thật đẹp biết bao. Khuôn mặt ẩn hiện nếp nhăn vì một đời lam lũ và cái tuổi ngoài bốn mươi của mẹ khi cười toát lên tình cảm rất khó tả. Đôi mắt chan chứa tình yêu bao la hơi cong cong lên, đôi môi của mẹ nhẹ nở một nụ cười. Nụ cười chân thành, đẹp hơn bao giờ hết. Đẹp như một tia nắng mùa xuân, tia nắng mà em luôn trân trọng, tia nắng theo em vào cả những giấc mơ.

Mẹ là món quà vô giá mà thượng đế đã ban tặng cho em. Đó là may mắn lớn nhất trong cuộc đời. Nụ cười của mẹ là niềm hạnh phúc lớn lao với mỗi người con, là biểu hiện cho tình yêu của mẹ. Cuộc đời nhiều tăm tối, đắng cay sẽ bừng sáng và ngọt ngào hơn bao giờ hết trước nụ cười của mẹ. Mỗi khi không nhìn thấy nụ cười vô vàn yêu thương ấy, trái tim em cảm thấy trống vắng vô cùng, như thiếu đi một điều gì đó vô cùng quan trọng. Nụ cười của mẹ là sức mạnh đỡ nâng, là yêu thương ngọt ngào, và cũng là động lực để em ngày một phấn đấu trở nên tốt đẹp hơn. Niềm khát khao mãnh liệt trong cuộc đời em là giữ cho nụ cười mãi nở trên đôi môi của mẹ. Thời gian trôi qua nhanh như một cỗ xe vô hình lăn bánh, từng ngày từng ngày lấy đi sức khỏe của mẹ nhưng mẹ chưa một lời than thở. Mẹ âm thầm lặng lẽ hi sinh tất cả để em được sống trong hạnh phúc, ấm no và nở nụ cười để em không lo lắng, không sợ hãi. Nụ cười của mẹ chính là tia sáng rực rỡ nhất đối với em. Mỗi khi nghĩ đến sẽ mất đi tia sáng ấy, trái tim em đau đớn như bị ai bóp nghẹt.

Cuộc sống không bao giờ trao cho một ai điều trọn vẹn, tốt đẹp hoàn hảo. Nhưng đã trao cho chúng ta tình mẫu tử thiêng liêng cao quý nhất. Tình thương của mẹ là vô cùng vô tận, giống như “nước suối trong nguồn chảy ra”. Nụ cười của mẹ là một trong những biểu hiện đẹp đẽ của tình yêu thương không bao giờ vơi cạn ấy. Mỗi chúng ta, phận làm con hãy trân trọng và nâng niu may mắn đó. Hãy luôn ghi nhớ “vũ trụ có nhiều kỳ quan, nhưng kỳ quan đẹp nhất là trái tim người mẹ.”

Sau này, em sẽ khôn lớn trưởng thành, sẽ chắp cánh bay đến những vùng đất của hoài bão và mơ ước. Nhưng hành trang em mang theo sẽ là niềm tin, tình yêu và nụ cười của mẹ. Từ trong sâu thẳm trái tim mình, em muố nói:” Mẹ, con yêu mẹ nhiều.”

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư