Những ngày thu Hà Nội trong veo và thoảng mùi hoa sữa, những tình yêu gửi trao vùng đất mình sinh ra và lớn lên, những kỷ niệm, những thương yêu, cảm nhận về thủ đô yêu dấu. Hà Nội hiện lên trong mắt không chỉ là một thủ đô hoa lệ mà còn là tuổi thơ của tôi “Dọc quanh đường Hà Nội toàn là cây to và cây già có khi đến trăm tuổi, gốc cây thì toàn rễ dài và sần sùi. Nhưng nổi bật nhất Hà Nội chính là hồ Gươm. Hồi cấp 2, ngày nào đi học tôi cũng qua đây, được ngắm cảnh bình yên của mặt nước lúc buổi sáng sớm và cảnh nắng chói chang ở hồ lúc đi học về. Vừa đi học vừa ngắm quang cảnh phố cổ Hà Nội. Đối với tôi Hà Nộ giống như tình yêu học trò trong tà áo trắng tinh khôi , giống như hương lúa, hương cốm, hương hoa sữa nhè nhẹ bay phảng phất trong màn sương sớm thu hút sự lưu luyến của những người sống ở đây hay là những quyển lưu bút, lưu giữ những năm tháng tuổi học trò mà tôi không thể nào quên… tôi thực sự rất tự hào khi được lớn lên ở đây. Nếu có lúc tôi phảichia tay ngôi nhà và chính Hà Nội, thì đó quả là 1uyết định thật khó khăn. Tôi còn từng mơ ước “đem cả Hà Nội về cho tôi” nhưng rồi tôi nhận ra Hà Nội không thể đem cho riêng mình ai được mà đó là nơi chỉ có thể giữ lại ngắm nhìn, để cảm nhận và chia sẻ yêu thương…””.