Suốt quãng đời học sinh, ai mà không có một người bạn thân để chia sẻ, để trò chuyện, để đi chơi cùng nhau? Người bạn thân nhất với em không ai khác ngoài Nam - cậu bạn cùng lớp, cũng là hàng xóm của nhà em.
Em và Nam chơi với nhau từ khi hai đứa còn học mẫu giáo. Bằng tuổi nhau nhưng em lại cao hơn Nam nửa cái đầu. Nhưng ai cũng nói, Nam chững chạc, người lớn hơn em rất nhiều. Mái tóc của Nam luôn được cắt gọn gàng và bộ quần áo lúc nào cũng sạch sẽ. Khuôn mặt Nam bầu bầu với đôi má phúng phính trông rất đáng yêu. Cái miệng đỏ hồng, lúc cười để lộ hàm răng trắng đều như hạt bắp. Nổi bật nhất trên khuôn mặt Nam có lẽ chính là đôi mắt. Nam có một đôi mắt rất đẹp. Nó to, tròn, long lanh. Mẹ em bảo đó là một đôi mắt rất thông minh, lanh lợi. Và quả thực là như thế. Nam là một người rất thông minh, được bạn bè và thầy cô quý mến, tin tưởng bầu làm lớp trưởng lớp em mà.
Nam là một người rất thông minh. Đây cũng là điều em khâm phục nhất ở bạn ấy và em cũng đang cố gắng học hỏi mà vẫn chưa học được. Suốt bảy năm đi học, chưa năm nào Nam đánh mất danh hiệu học sinh giỏi, luôn là người học giỏi nhất lớp. Đặc biệt, bạn ấy có vẻ rất hứng thú với những con số. Những bài toán khó hay những bài nâng cao, Nam luôn là người sẽ giải quyết nhanh gọn cho cả lớp. Thầy giáo Toán cũng khen Nam thông minh. Không chỉ vậy, Nam còn rất khiêm tốn và hay giúp đỡ bạn bè trong lớp. Dù là người học giỏi nhất lớp nhưng Nam không hề kiêu ngạo, khinh thường những bạn học yếu hơn. Trái lại, bạn luôn hòa nhã, vui vẻ và tận tình giảng giải cho các bạn ấy nữa. Khung cảnh quen thuộc trong lớp 7A2 của chúng em là mỗi sáng các bạn sẽ ngồi xung quanh Nam để hỏi bạn ấy về những bài Toán khó, chưa làm được hoặc nhờ Nam giảng lại các công thức đã học từ hôm trước. Những lúc ấy, Nam luôn kiên nhẫn giảng lại cho các bạn, đến tận khi các bạn hiểu và có thể tự làm mới thôi. Là một lớp trưởng gương mẫu, Nam luôn đi học đúng giờ và tuân thủ các nội quy của trường. Có lẽ vì thế mà chúng em chẳng ai có thể ghét được.
Em còn nhớ, hôm ấy trời mưa tầm tã. Mưa lớn xối xả đập lên mái hiên nhà những tiếng kêu lộp độp như thể mái hiên sẽ đổ sụp xuống. Tan học về nhà, trời đã ngớt mưa hơn một chút nhưng cả bọn chúng em chẩng có đứa nào mang áo mưa cả. Thế là cậu lớp trưởng gương mẫu đã xung phong tiến dầm mưa để về nhà. Cả lớp được dịp trố mắt vì không ngờ Nam cũng nghịch ngợm như thế. Tiếng lội nước bì bõm, tiếng mấy đứa chạy đuổi nhau trên sân trường, tiếng hò hét của lũ bạn có lẽ cũng là những kỉ niệm mà mỗi chúng em sẽ không bao giờ quên trong suốt cả cuộc đời mình. Cũng sau lần ấy, chúng em nhận ra rằng, dù là một ông cụ non rất nghiêm túc trong học tập nhưng sau giờ học Nam cũng vẫn hồn nhiên, nghịch ngợm giống như bất cứ đứa nhóc nào trong lớp mà thôi. Khi có thời gian rảnh rỗi, chúng em hay rủ nhau đi khắp khu phố với những trò chơi bắn bi, đá bóng, đá cầu, tập trận...Bất cứ trò chơi nào Nam có mặt, phần thắng chắc chắn sẽ thuộc về chúng em mà thôi.
Em luôn cảm thấy mình thật may mắn khi có một người bạn như Nam. Bạn ấy không chỉ là một “cạ cứng” ăn ý, có chung rất nhiều sở thích với em mà còn là một tấm gương sáng trong học tập để em có thể noi theo. Sau này lớn lên, em sẽ vẫn giữ gìn và trân trọng người bạn này, như bây giờ chúng em đang gắn bó với nhau vậy.