Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể về tấm gương tốt trong học tập từ đó rút ra bài học gì cho mình

Kể về tấm gương tốt trong học tập từ đó rút ra bài học gì cho mình

3 trả lời
Hỏi chi tiết
1.277
1
1
+5đ tặng

                                       [ Bản quyền thuộc Hoàng Sơn Miku ]

Từ lúc nhỏ, em đã rất thích xem những câu chuyện, bộ phim về các siêu anh hùng. Em luôn ngưỡng mộ những nhân vật anh hùng ấy khi có thể thẳng tay trừng trị kẻ xấu, bảo vệ cuộc sống hòa bình. Thế nhưng, lúc nào em cũng cho rằng phải có phép thuật, những món vũ khí tối tân thì mới có thể làm anh hùng cứu giúp người khác được. Và những suy nghĩ ấy của em đã thay đổi hoàn toàn sau khi được nhìn thấy hành động dũng cảm của Minh vào ngày hôm qua.

Minh là một cậu trai với thân hình thấp bé ở trong lớp em. Tuy không cao nhưng cậu ấy vẫn rất khỏe mạnh và năng nổ. Hoạt động nào của lớp Minh cũng nhiệt tình tham gia, nhiều khi còn đem về thành tích cho lớp nữa. Trong mắt em, Minh cũng như bao cậu bạn khác, chỉ là một chàng trai hài hước và tốt bụng. Thế nhưng từ chiều hôm qua, cậu ấy đã thực sự trở thành một anh hùng trong mắt em và nhiều người khác.

Vào khoảng 13 giờ chiều hôm qua, như mọi hôm em đến trường từ sớm để tranh thủ cùng các bạn chơi bóng đá. Minh cũng đến chơi cùng. Đột nhiên, chúng em nghe thấy tiếng hét vang lên từ góc sân. Ngạc nhiên, mọi người cùng chạy về hướng đấy để xem xét. Đến nơi, chúng em nhìn thấy một bạn nam đang ngồi dưới sân, đau đớn mà ôm lấy chân của mình. Từ kẽ ngón tay, những giọt máu chảy ra bên ngoài. Thì ra khi đá cầu, cậu ấy đã bỏ giày ra, không để ý nên giẫm phải mảnh vỡ thủy tinh. Nhìn cậu bạn ấy đau đớn khóc, chúng em không biết phải làm sao. Vì dáng người cậu ấy không nhỏ bé gì, mà trên sân lại vắng bóng người vì còn rất sớm. Giữa lúc chúng em đang băn khoăn, thì Minh đã vọt lên, ra hiệu mọi người kéo cậu bạn kia lên lưng mình, rồi cắn răng, gồng hết sức cõng người bị thương chạy thẳng lên phòng y tế. Quãng đường không quá dài, nhưng vì nắng nóng, lại phải chịu sức nặng lớn, nên mặt của Minh đỏ hết lên, những hạt mồ hôi to như hạt đậu thi nhau chảy xuống gò má, xuống cằm. Vậy nhưng, đôi mắt của Minh thì sáng lắm, nó sáng rực lên như hai ngọn đuốc. Đến nơi, cô y tế nhanh chóng sát trùng, bôi thuốc và băng bó vết thương cho cậu bạn kia. Cũng may là chỉ đâm vào phần thịt nên chỉ cần dưỡng lành là được. Ngay khi đặt được cậu bạn kia lên giường, Minh ngã ngửa ra nền nhà. Miệng mở lớn, tham lam hít từng luồng không khí. Nhìn hình ảnh ấy, trong mắt em tự nhiên Minh cao lớn đến lạ. Với một thân hình nhỏ bé, mà cậu ấy đã còng một người đang bị thương chạy thẳng đến phòng y tế, mà chẳng cần một phép thuật hay thiết bị gì cả. Khi cậu bạn bị thương kia rối rít cảm ơn, Minh đã cười xòa và bảo là: “ Không có gì đâu, cậu không sao là được rồi, mình khỏe lắm, chút sức ấy chẳng nhằm nhò gì đâu”. Rồi đưa tay xoa xoa mái tóc đen ngắn cũn trên đầu.

Sau sự kiện lần ấy, em hiểu được rằng chỉ cần mình cố gắng hết sức và có tấm lòng thương người thì không cần bất kì phép thần thông nào, ta cũng có thể giúp đỡ người khác. Và anh hùng, không cần là thần tiên, là người khổng lồ, mà cũng có thể là bất kì ai, dù chỉ là một cậu học sinh nhỏ bé. Thật cảm ơn Minh vì đã giúp em nhận ra những điều tốt đẹp này.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
1
ARIA
19/10/2020 21:22:45
+4đ tặng

Từ lúc nhỏ, em đã rất thích xem những câu chuyện, bộ phim về các siêu anh hùng. Em luôn ngưỡng mộ những nhân vật anh hùng ấy khi có thể thẳng tay trừng trị kẻ xấu, bảo vệ cuộc sống hòa bình. Thế nhưng, lúc nào em cũng cho rằng phải có phép thuật, những món vũ khí tối tân thì mới có thể làm anh hùng cứu giúp người khác được. Và những suy nghĩ ấy của em đã thay đổi hoàn toàn sau khi được nhìn thấy hành động dũng cảm của Minh vào ngày hôm qua.

Minh là một cậu trai với thân hình thấp bé ở trong lớp em. Tuy không cao nhưng cậu ấy vẫn rất khỏe mạnh và năng nổ. Hoạt động nào của lớp Minh cũng nhiệt tình tham gia, nhiều khi còn đem về thành tích cho lớp nữa. Trong mắt em, Minh cũng như bao cậu bạn khác, chỉ là một chàng trai hài hước và tốt bụng. Thế nhưng từ chiều hôm qua, cậu ấy đã thực sự trở thành một anh hùng trong mắt em và nhiều người khác.

Vào khoảng 13 giờ chiều hôm qua, như mọi hôm em đến trường từ sớm để tranh thủ cùng các bạn chơi bóng đá. Minh cũng đến chơi cùng. Đột nhiên, chúng em nghe thấy tiếng hét vang lên từ góc sân. Ngạc nhiên, mọi người cùng chạy về hướng đấy để xem xét. Đến nơi, chúng em nhìn thấy một bạn nam đang ngồi dưới sân, đau đớn mà ôm lấy chân của mình. Từ kẽ ngón tay, những giọt máu chảy ra bên ngoài. Thì ra khi đá cầu, cậu ấy đã bỏ giày ra, không để ý nên giẫm phải mảnh vỡ thủy tinh. Nhìn cậu bạn ấy đau đớn khóc, chúng em không biết phải làm sao. Vì dáng người cậu ấy không nhỏ bé gì, mà trên sân lại vắng bóng người vì còn rất sớm. Giữa lúc chúng em đang băn khoăn, thì Minh đã vọt lên, ra hiệu mọi người kéo cậu bạn kia lên lưng mình, rồi cắn răng, gồng hết sức cõng người bị thương chạy thẳng lên phòng y tế. Quãng đường không quá dài, nhưng vì nắng nóng, lại phải chịu sức nặng lớn, nên mặt của Minh đỏ hết lên, những hạt mồ hôi to như hạt đậu thi nhau chảy xuống gò má, xuống cằm. Vậy nhưng, đôi mắt của Minh thì sáng lắm, nó sáng rực lên như hai ngọn đuốc. Đến nơi, cô y tế nhanh chóng sát trùng, bôi thuốc và băng bó vết thương cho cậu bạn kia. Cũng may là chỉ đâm vào phần thịt nên chỉ cần dưỡng lành là được. Ngay khi đặt được cậu bạn kia lên giường, Minh ngã ngửa ra nền nhà. Miệng mở lớn, tham lam hít từng luồng không khí. Nhìn hình ảnh ấy, trong mắt em tự nhiên Minh cao lớn đến lạ. Với một thân hình nhỏ bé, mà cậu ấy đã còng một người đang bị thương chạy thẳng đến phòng y tế, mà chẳng cần một phép thuật hay thiết bị gì cả. Khi cậu bạn bị thương kia rối rít cảm ơn, Minh đã cười xòa và bảo là: “ Không có gì đâu, cậu không sao là được rồi, mình khỏe lắm, chút sức ấy chẳng nhằm nhò gì đâu”. Rồi đưa tay xoa xoa mái tóc đen ngắn cũn trên đầu.

Sau sự kiện lần ấy, em hiểu được rằng chỉ cần mình cố gắng hết sức và có tấm lòng thương người thì không cần bất kì phép thần thông nào, ta cũng có thể giúp đỡ người khác. Và anh hùng, không cần là thần tiên, là người khổng lồ, mà cũng có thể là bất kì ai, dù chỉ là một cậu học sinh nhỏ bé. Thật cảm ơn Minh vì đã giúp em nhận ra những điều tốt đẹp này.

0
1
ARIA
19/10/2020 21:23:12
+3đ tặng

Ở trường em, mọi người đều biết đến Lâm - một cậu học trò giỏi, đạt nhiều thành tích xuất sắc. Thế nhưng, mọi người ngưỡng mộ cậu ấy không chỉ vì như thế, mà còn vì cậu ấy đã vượt lên những khó khăn, định kiến để đạt được điều mà ai cũng hằng ao ước.

Lâm là con trai của một gia đình nghèo và mồ côi cha. Một mình mẹ Lâm tần tảo làm ruộng để nuôi nấng con trai ăn học. Còn bản thân Lâm, khi sinh ra bị dị tật bẩm sinh, khiến ba ngón tay ở bàn tay phải bị dính chặt vào nhau. Điều đấy khiến cho Lâm không thể viết bài bằng tay phải và gặp nhiều khó khăn khi làm việc. Từ lúc Lâm còn bé, nhiều người nói với mẹ Lâm rằng, hãy cho cậu ấy vào học trường dành cho người khuyết tật. Nhưng chính Lâm đã xin mẹ cho mình được đi học ở ngôi trường bình thường như các bạn. Và thời gian đã chứng minh tất cả. Lâm tập viết và làm việc bằng bàn tay trái. Người khác tập viết một giờ thì cậu ấy tập viết hai giờ. Người khác học bài đến 9 giờ tối thì cậu ấy học đến 11 giờ. Vì vậy, suốt bao năm đi học, không ai bất ngờ khi Lâm luôn là học sinh giỏi của lớp. Thâm chí, năm lớp 5 Lâm còn đại diện trường đi thi viết chữ đẹp cấp thành phố và đem về giải nhỉ danh giá.

Tình huống khó khăn, cùng thành tích học tập tốt, thái độ chăm chỉ, kiên trì nên Lâm là học trò cưng của các thầy cô, luôn được ưu tiên trong mọi hoạt động. Thế nhưng không vì thế mà Lâm tự kiêu. Cậu ấy vẫn luôn tham gia mọi hoạt động của lớp như mọi người và hòa đồng, thân thiện với các bạn. Khi đến lượt tổ của mình trực nhật, Lâm vẫn đến sớm để giúp các bạn lau bảng, xếp bàn giáo viên chứ không nghỉ như cô giáo dặn. Điều đó khiến ai cũng nể phục Lâm. Cậu ấy đã trở thành một tấm gương sáng cho mọi người ngưỡng mộ và noi theo. Trong đó có chính em.

Em luôn tự hào và vui sướng khi được làm bạn với Lâm - một học sinh tuyệt vời. Chính cậu ấy là nguồn động lực thôi thúc em cố gắng hơn mỗi ngày.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư