Đã có câu danh ngôn nói rằng: “Bất cứ ai cũng có thể đem đến sự khác biệt cho cuộc sống của người khác biệt cho cuộc sống của người khác bằng sự quan tâm và tình yêu thương”. Dù là khoảnh khắc vui vẻ hay đau buồn ta luôn cần những người bên cạnh để sẻ chia, đồng hành trên suốt chặng đường đời. Sự quan tâm, sẻ chia với người khác đôi khi không nhất thiết phải thể hiện bằng hành động hay lời nói, đôi khi chỉ cần ta làm chỗ dựa tinh thần vững chắc để người bên cạnh có thể sống với những cảm xúc của chính mình mà không phải ngần ngại.
Cậu bé trong câu chuyện trên đạt giải nhất trong cuộc thi bởi lẽ em là người biết quan tâm và chia sẻ nỗi đau với người khác. Người được sẽ chia không cần điều gì khác ngoài một chỗ dựa trước nỗi đau, mất mát to lớn. Dù chỉ ngồi vào lòng ông và không nói gì nhưng đó lại là cách hiệu quả nhất có thể làm để xoa dịu đi phần nào nỗi đau của người hàng xóm. Đồng cảm chính là biết cảm thông, thấu hiểu những gì đang diễn ra với cuộc sống của người khác và biết rung cảm trước nỗi buồn của họ. Để rồi, từ đó ta có thể xoa dịu, làm vơi đi nỗi buồn trong họ. Qua đó, ta thấy được tầm quan trọng và ý nghĩa của sự quan tâm, đồng cảm trong cuộc sống.
Trong cuộc sống, bên cạnh những điều vui vẻ, tích cực, hạnh phúc thì ta cũng không thể tránh khỏi những đau khổ mất mát. Dù tinh thần có cứng cỏi, mạnh mẽ đến đâu thì cũng có lúc bản thân mỗi người trở nên yếu mềm, gục ngã. Khi ấy phương thuốc duy nhất có thể thể duy nhất có thể giúp chúng ta chữa lành tất cả đó là nối đồng cảm từ những người xung quanh. Họ là những người có trái tim nhân hậu, tràn đầy tình yêu thương với tinh thần cảm thông sâu sắc. Họ đến với chúng ta như những người đem tới ánh sáng, đem niềm tin, hy vọng vào những điều tốt đẹp. Đó là những chuyến xe “Chăn ấm mùa đông” băng băng từ miền xuôi lên miền ngược, đó là những con “bò vàng” cứu trợ những người dân nghèo khó. Hay cũng chỉ đơn giản là những cái nắm tay, cái ôm thật chặt,.. cũng đủ để ta trao nhau hơi ấm của tình người.