Nhận xét tren được chứng minh rất rõ nét qua suy nghĩ và lời nhận xét về lão Hạc. Lão Hạc là một người có những việc làm, hành động rất lẩm cẩm. ông bán một con chó mà cứ đắn đo, suy nghĩ mãi. Đến khi bán xong lại dằn vặt, đau khổ. Ông gửi tiền, giao vườn cho ông giáo giữ hộ, chấp nhận sống cùng cực, đói khổ: ăn sung, rau má, khoai, củ chuối… cũng như từ chối mọi sự giúp đỡ đến từ mọi người. Chinh vì những hành động như trên mà các nhân vật đã có cái nhìn không đúng về Lão Hạc khi chưa biết đến sự thật. Vợ ông giáo thì nhìn ở lão Hạc một người có tính cách gàn dở “Cho lão chết ! Ai bảo lão có tiền mà chịu khổ ! Lão làm lão khổ chứ ai…”. Bà vô cùng bực tức khi nhìn thấy sự rỗi hơi của ông giáo khi ông đề nghị giúp đỡ lão Hạc “Thị gạt phắt đi”. Bà không hiểu gì về Lão, lại thêm cái đói, cái khổ nên trở nên ích kỷ, không có một chút cảm thông, thương xót cho lão Hạc. Binh Tư thì với bản tính của mình, khi nghe lão Hạc xin bả chó, hắn vội kết luận ngay “Lão…cũng ra phết chứ chả vừa đâu”. Hắn nhìn người khác cũng tưởng xấu xa giống như mình vậy. Và cuối cùng là ông Giáo. Ông Giáo là bạn thân nhất của lão Hạc, nhưng chính bản thân ông cũng không hiểu nổi bạn mình. Vì vậy chính ông ban đầu cũng có cái nhìn chưa đúng về lão Hạc : “Làm quái gì một con chó mà lão có vẻ băn khoăn quá thế ?”, thậm chí ông còn chua chát thốt lên khi nghe Binh Tư kể chuyện lão Hạc xin bả chó về để “cho nó xơi một bữa” rồi lại đưa ra kết luận: “Cuộc đời cứ mỗi ngày càng thêm đáng buồn…”. Nhưng rất may rằng ông giáo là người có tri thức, kinh nghiệm sống, cùng với cái nhìn đầy cảm thông với con người, lại chịu quan sát, tìm hiểu nên phát hiện ra được những điều sâu xa ẩn chứa của con người qua những biểu hiện bề ngoài. Ông giáo có những lúc không hiểu lão Hạc: “Làm quái gì một con chó mà lão có vẻ băn khoăn quá thế ?”, thậm chí ông còn chua chát thốt lên khi nghe Binh Tư kể chuyện lão Hạc xin bả chó về để “cho nó xơi một bữa…lão với tôi uống rượu”: “Cuộc đời cứ mỗi ngày càng thêm đáng buồn…” Nhưng ông giáo là người có tri thức, có kinh nghiệm sống, có cái nhìn đầy cảm thông với con người, lại chịu quan sát, tìm hiểu, suy ngẫm nên phát hiện ra được chiều sâu của con người qua những biểu hiện bề ngoài. Ông cảm thông và hiểu vì sao lão Hạc lại không muốn bán chóvà ông nhận ra tất cả hành động của Lão tất cả là vì con, vì lòng tự trọng cao quý. Ông giáo nhìn thấy vẻ đẹp tâm hồn cao cả và phẩm chất tốt đẹp của lão Hạc ẩn giấu đằng sau những biểu hiện bề ngoài có phần dở hơi. Ông chính là nhân vật trung tâm dẫn dắt câu chuyệnvà có những kết luận hết sức đúng đắn và sâu sắc về con người