Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Nghệ An, ngày 20 tháng 5 năm 2015
Gửi Hà Thương thân mến!
Thư xuống dòng tiễn cánh thư đi
Hà Thương thân yêu của tớ, khi cậu nhận được bức thư này thì cậu sẽ biết được tớ nhớ mong cậu đến nhường nào.
Hà Thương à! Thư của cậu gửi đến tớ đã nhận được tuần trước rồi, nhưng hôm nay rảnh rỗi tớ mới có dịp biên thư lại cho cậu. Tớ biết rằng cậu cũng nhớ tớ rất nhiều phải không. Đã hai năm trôi qua, từ ngày cậu theo ba mẹ vào Đà Lạt sinh sống. Chúng mình cũng không gặp lại nhau thêm một lần nào nữa. Bây giờ cậu có cao và béo lên chút nào không nhỉ? Trong tâm trí của tớ, Hà Thương mãi là cô tiểu thư bé nhỏ, xinh xắn, miệng lúc nào cũng nở nụ cười thật tươi. Cậu chẳng bao giờ làm người khác buồn lòng, còn tớ thì ít nói và ít cười. Vậy mà hai đứa mình lại trở thành bạn thân.
Hôm trước, cậu báo với tớ rằng, cậu được đi thi học sinh giỏi môn Toán. Đến giờ đã nhận được kết quả rồi nhỉ? Tớ nghĩ cậu sẽ đạt điểm cao đó, vì cậu học giỏi nhất lớp 3A ngày đó mà. À dạo này cậu có còn sợ sâu như hồi ở quê nữa không? Tớ còn nhớ ngày đó, mỗi lần hai đứa mình đi hái trộm khế nhà hàng xóm, những con sâu khế màu xanh, to ơi là to. Cậu hét toáng lên khiến bà hàng xóm ra đuổi, thế là khế chẳng hái được quả nào mà còn bị bắt quả tang. Ngày đó đúng là vui và đáng nhớ thật.
Còn sức khỏe của ba mẹ cậu thế nào? Chứng đau lưng của ba cậu dạo nào có đỡ hơn không. Cậu vẫn luôn tâm sự chuyện ba mẹ cho tớ nghe, tớ biết cậu lo và thương cho ba lắm.
À tớ kể cho cậu nghe một bí mật, cậu còn nhớ thằng Tèo học lớp 3B ở xóm dưới không. Thằng Tèo dạo này nó to lớn, phổng phao lắm, không bé choắt như ngày xưa đâu. Cậu mà gặp lại nó là không nhận ra đâu, có khi còn gọi nó bằng anh ấy chứ.
Tớ còn giữ của Hà Thương một chiếc bút mà ngày rời đi cậu tặng cho tớ đó. Cậu thấy tớ có giỏi không, vì tớ vẫn luôn gặp lại Hà Thương mà. Ngày đi, hai đứa ngồi yên lặng cạnh nhau, cùng hứa sẽ học thật giỏi, Hà Thương ước sau này làm bác sĩ, còn tớ chỉ muốn làm nghề gì được đi nhiều nơi, và sẽ đến được Đà Lạt, nơi cậu sinh sống nữa. Hãy cố gắng Hà Thương nhé, tớ cũng đang cố gắng nè. Cuối năm nay tớ được đi thi học sinh giỏi Văn đó, vì tớ thích học Văn nhất mà.
Mùa này ở trong Đà Lạt chắc mát lắm cậu nhỉ, ở quê mình nắng nóng lắm, tớ đen hết da rồi này, vì cái tội buổi trưa hay đi lang thang với đám con nít trong xóm. Gặp lại không biết cậu nhận ra tớ nữa không.
Bao giờ cậu rảnh cậu về chơi nhà ông bà nội nhé, khi đó tớ sẽ được gặp lại cậu.
Mẹ tớ gọi xuống ăn cơm rồi, tớ dừng bút nhé. Cậu nhớ biên thư lại cho tớ nhé.
Thân mến!
Phong Linh
Đề 2 : Những hang động với nhũ đá đủ màu sắc càng ngắm càng say mê, em tưởng như mình được đến xem thủy cung, động tiên trong cổ tích.
Về nhà, nhiều đêm em nằm mê. Em thường gặp tiên trong những giấc mơ đẹp. Bà tiên mặc áo lụa hồng, thắt dải lưng xanh, khoác túi vải. Tóc bà bạc trắng, nét mặt hồng hào, cặp mắt dịu hiền, phúc hậu. Bà vuốt mái tóc em, ân cần hỏi chuyện học hành, hỏi em đã làm được bao nhiêu việc tốt, bà khen hai chị em chăm ngoan, học giỏi.
- Hoa, nếu dược khen thưởng, cháu ước được những gì?
- Thưa bà, ông cháu già yếu hay ốm đau. Cháu chỉ ước ông cháu được khỏi bệnh, bố mẹ cháu và hai chị em cháu được dồi dào sức khỏe mà chăm sóc ông, mà làm ăn, mà học hành.
- Cháu hiếu thảo lắm. Bà sẽ ban phép cho cháu được toại nguyện. Cháu ước gì nữa nào?
- Bà ơi! Cháu bị cận. Bà có thuốc quý không, bà cho cháu, để cháu không phải đeo kính, học hành và đọc sách vất vả lắm.
Bà tiên mỉm cười. Bà lục túi lấy ra một viên thuốc màu xanh thơm ngào ngạt. Bà đưa cho một chén nước và bảo nuốt lấy. Bà đưa cho em một bài thơ, bà bảo đọc. Không cần kính, em đọc thánh thót, bà khen hay. Sung sướng quá, đôi mắt em sáng ngời.
- Cháu Hoa, bà cho cháu thêm một điều ước nữa.
- Thưa bà, mùa đông vừa qua trời làm rét hại, nhiều gia súc và cây trồng bị chết và thiệt hại lớn. Sào rau của mẹ cháu chẳng thu hoạch được gì. Cháu chỉ ước sào rau của mẹ cháu xanh tốt quanh năm, bán được nhiều tiền để nuôi hai chị em cháu học tập.
- Cháu là đứa bé ngoan. Bà sẽ ban cho cháu phép lạ. Đây là thuốc trừ sâu, đây là phân vạn năng bón rau. Cháu nhớ đi học về, tranh thủ giúp mẹ trồng rau. Sào rau của mẹ cháu sẽ được mùa lớn.
Bà tiên nở nụ cười. Bà lại vuốt tóc em. Bà đi xa dần, mờ dần. Chỉ còn hương thơm ngào ngạt.
Em chợt tỉnh mơ. Tiếng mẹ gọi: “Hoa ơi! Mẹ đi chợ bán rau, trưa mới về. Hai chị em nhớ giúp mẹ quét dọn nhà cửa nhé”
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |