- PTBĐ: Tự sự, miêu tả, nghị luận
- Ngôi kể: ngôi thứ ba
- Tóm tắt: Có một cậu đổi hộp kem 10 ngàn thành mười ngàn. Sau khi ăn hết hộp kem câu đưa cho chị chủ tiệm một tờ mười nghìn và nhờ đưa số tiền thừa cho bố con người mù mà lúc nãy bị cô đuổi ra
- Câu bé rất thông minh, tuy cậu rất thương bố con người chơi đàn mù nhưng cậu không trực tiếp đưa tiền cho họ vì cậu muốn cô chủ tiệm nhận ra được lỗi sai của mình. Họ có thể là những con người khó khăn những việc cô đối xử với họ như vậy thì rất xấu, cậu bé đã dạy cho cô gái một bài học làm người sâu sắc
- Câu chuyện tuy ngắn gọn nhưng đã dạy cho chúng ta một bài học rất sâu sắc. Đạo đức giao tiếp và đối xử nhau duy chỉ có đức lễ là những hành động đẹp đẽ nhất của con người. Cậu bé trước tiên muốn đổi lại một hộp kem 10 đồng bằng hộp kem 5 đồng, cậu nói:“Chị ơi, xin lỗi chị, chị có thể đổi lại cho em hộp kem loại năm ngàn được không ạ?” Lời nói rất lịch sự, nghe ngọt ngào dễ thương vì đó là đức lễ.Đức lễ là một hành động khẩu hành, lời nói rất êm dịu, ngọt ngào, lịch sự.Cô chủ quán bán kem thiếu đức tùy thuận nên lộ vẻ khó chịu khi đặt hộp kem 5 ngàn. Bởi cô chủ quán bán kem thiếu đức tùy thuận, bằng lòng, nên tự làm khổ mình. Tuy sự khổ đau không có gì đáng kể, nhưng không chủ động được tâm mà tạo cho cô những phút giây khó chịu. Đó là một sự vô minh, không sáng suốt thật tội nghiệp. Người không sống với đức tùy thuận, bằng lòng, nên mới chịu lấy những sự khổ đau như vậy!Ở đây, cậu bé này bố thí tiền bằng cách nhịn ăn một nửa hộp kem mười ngàn, còn lại năm ngàn để cho ông già và con bé ăn xin. Nhịn ăn để bố thí cho người khác, khi chỉ là một cậu bé tí tẹo thì thật là tuyệt vời.Giúp người hoặc gánh những vật nặng đỡ cho người khác cũng đều là đức bố thí. Cậu bé bố thí bằng lời nói nhỏ nhẹ, ngọt ngào, khiến cho cô gái bán kem phải lặng người. Câu nói sao mà lễ độ, nhẹ nhàng êm ái, nghe qua ai mà không nhận ra tình thương của cậu bé đã gửi gắm trọn trong lời nói ấy, khiến nó trở thành một bài học đạo đức cho tất cả mọi người, chứ không riêng gì cho cô gái bán kem. Người làm sai mà biết hối hận là người biết sửa sai, sửa lại những lỗi lầm của mình. Hối hận là một đức hạnh tuyệt vời, nó luôn luôn tự khắc phục những điều làm ác của mình, để trở thành con người không làm những điều ác nữa. Vì vậy, nó còn được gọi là đức hạnh biết sửa mình.