Chiều mùa đông năm ấy, chàng chiến sĩ xa quê đang gửi hồn vào mây gió hay nỗi nhớ thương ai? Anh chiến sĩ phong sương đang tự hỏi có ai về thăm quê xưa cho anh nhắn nhủ đôi lời tâm tình: "nơi xa ấy, bầm có nhớ con không?", ở nơi này con ngày đêm mong nhớ về mẹ.
Một mùa đông nữa lại đến trong mưa phùn và gió bất, chắc nơi xa ấy trời đang rất rét. Cái rét xẻ da cắt thịt hay cái rét tái tê nỗi lòng? Nơi hành quân âm u, nơi chiến trường ác liệt con vẫn cảm thấy heo heo những cơn gió núi, những trận mưa phùn lâm thâm mà hằng ngày bầm vẫn phải chịu đựng khi chân lội dưới bùn và tay đang cấy mạ non. Ôi những cây mạ non! Hay chính là những đoạn ruột đoạn gan thể hiện tình yêu thiêng liêng, cao cả của bầm. Ôi giữa cánh đồng mênh mông, bát ngát, hình ảnh bầm hiện ra thật chân thành ấm áp dươi cái lạnh run rẩy của mùa đông. Dưới những cơn mưa phùn ướt áo tứ thân, bầm vẫn sớm sớm chiều chiều chăm lo hạt gạo. Những hạt gạo ngon, những cây mạ non phát triển hay những hạt mưa sa , hạt gió rét giữa đêm đông lạnh giá. Tình yêu ấy, tình thương ấy, con xin gửi gió nhờ mây đôi lời nhắn nhủ :" Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe".
Trên con đường hành quân giết giặc, bảo vệ bình yên cho xóm làng, cho đồng bào hay tổ quốc, con đi qua trăm núi ngàn khe nhưng chưa bao giờ nỗi vất vả ấy được sánh ngang với nỗi tái tê của lòng bầm. Qua mười năm xa quê, một lòng hi sinh cho sông núi liệu có bằng nỗi nhọc nhằn sáu mươi năm cuộc đời bầm dành hết cho con? Vì tình yêu đất nước, một lòng gìn giữ nền độc lập tự do cho dân tộc, con đành lòng xa bầm nhưng bầm hãy yên tâm con là Vệ quốc quân. Vệ quốc quân một tấm lòng kiên trung, nguyện hi sinh đời mình để giữ vững nền hòa bình cho dân tộc. Bầm hãy tin và tự hào về con, con yêu đất nước như yêu mẹ hiền. Khi nhìn thấy hình ảnh Vệ quốc quân bầm hãy nhớ con có mặt khắp mọi nơi, các đồng chí ấy chính là con, con chín là những người lính ấy. Bầm yêu con thì yêu luôn đồng chí, bầm quý con thì hãy quý luôn anh em. Bởi tình yêu thiêng liêng, cao quý không khác gì tình mẹ thương con. Bầm thương con nhưng các con thương mẹ, con thương bầm như các mẹ thương con . Đồng bao ta như khúc ruột buộc mềm, xa quê hương chiến đấu tình quân dân như máu mủ tình thân. Qua nhiều khó khăn, gian lao những tình cảm ấy thiêng liêng nhường nào. Bầm yên tâm nhé bầm ơi, xa bầm con cũng có thêm nhiều bầm. Rất nhiều phụ nữ có tâm, thương con như chính họ đẻ con hồi nào. Họ cho con rất nhiều quà, nào áo, nào củi, nào nhà con nghỉ ngơi. Qua những năm tháng gian lao con nay đã trưởng thành hơn xưa. Chỉ thương bầm ở quê nhà nhớ con. Dù có nhớ, dù có thương bầm ơi nhớ nhé đừng buồn nhiều chi. Mai này giặc thù sẽ tan con lại sớm hôm cụng bầm chuyện trò yêu thương. Mấy lời gửi gió, mây, trăng chiều nay chắc bầm cũng nghe thầm tiếng con...