“Ngày đầu tiên đi học, mẹ dắt em đến trường...”
Mỗi khi nghe thấy lời bài hát này, lòng tôi lại trào dâng biết bao niềm bâng khuâng xao xuyến. Ngày đầu tiên đi học có lẽ kỉ niệm khó quên trong cuộc đời mỗi con người. Đối với tôi, nó nằm sâu trong một góc tâm hồn, gợi nhắc về một thời học sinh với biết bao hồn nhiên, trong trắng.
Trong trí nhớ non nớt của tôi hồi ấy, ngày đầu tiên đi học sao mà đặc biệt và thiêng liêng đến thế. Từ tôi hôm trước, tôi nằm trên giường mà không sao ngủ được, chỉ mong sao cho trời sáng thật mau để có thể đến trường. Buổi sáng ngày hôm ấy, mẹ gọi tôi dạy từ sớm, mặc cho tôi bộ quần áo mới, kết tóc hai bên và chuẩn bị sẵn đồ dùng sách vở để tôi đi học. Mẹ dắt tay tôi đi đến trường, con đường làng vốn quen thuộc mà trong mắt tôi bỗng vui tươi hẳn lên so với ngày thường. Không khí ngày hôm ấy cũng rộn ràng, náo nức lạ thường.
Trên cao, ông mặt trời đang tỏa những tia nắng ấm áp khắp nhân gian, gió khẽ thổi làm bay tà áo trắng. Hai bên đường, cây cối còn đẫm sương đêm, reo vui trong nắng sớm. Đi trên đường, tôi bắt gặp nhiều bạn học sinh cũng được bố mẹ đưa đến trường như tôi. Trông gương mặt ai cũng háo hức, nụ cười nở sẵn trên môi.
Đến cổng trường, mẹ dặn dò tôi học ngoan rồi trở về. Bước chân qua cánh cổng sắt của trường tiểu học, tôi tưởng như cả một thế giới mới đang mở ra trước mắt mình, trong lòng khó tránh khỏi có chút bỡ ngỡ, sợ sệt, bối rối. Trường có ba dãy nhà cao tầng tạo thành hình chữ u, tường sơn màu vàng tươi. Trên sân trồng nhiều cây bàng, cây phượng tỏa bóng râm mát như những chiếc ô khổng lồ. Vài anh chị học sinh lớn sau ba tháng hè gặp lại nhau thì tay bắt mặt mừng, kể cho nhau nghe về những kỉ niệm trong kì nghỉ hè của mình. Nhìn họ, tôi mong rằng mình cũng sẽ tìm được cho mình một người bạn thân trong khoảng thời gian cắp sách tới trường.
Tiếng trống trường vang lên làm lòng tôi thêm phần rộn rã, tôi cùng các bạn học sinh khác xếp hàng vào lớp. Một cô giáo trẻ mặc áo dài màu thiên thanh ra đón chúng tôi. Trông cô thật duyên dáng với mái tóc dài đen nhánh đến lưng, đôi mắt hiền từ ấm áp và nụ cười tươi trên môi. Kể từ giờ phút ấy, cô đã trở thành người mẹ thứ hai của tôi. Sau khi ổn định chỗ ngồi, chúng tôi học bài mới. Cô giáo viết lên bảng bài tập đọc đầu tiên: O- Ô- Ở. Sau khi cô đọc mẫu, cả lớp đồng thanh đọc theo, cái giọng non nớt, ngọng nghịu vang lên nghe thật dễ thương. Sau đó, cô hướng dẫn cả lớp tập viết. Cô đến bắt tay tôi, bàn tay cô mới mềm mại làm sao, những con chữ tròn trịa dần hiện lên trên chiếc bảng đen.
Ngày hôm ấy, tôi cũng đã làm quen với người bạn đầu tiên của mình. Cô bạn ngồi cùng bàn với tôi, có bím tóc đuôi sam xinh xắn và má lúm đồng tiền rất duyên. Chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui, cùng chia sẻ sở thích và những món quà nho nhỏ cho nhau. Tiếng trống trường vang lên một lần nữa, mẹ đã đợi tôi ở cổng trường. Tôi ríu rít kể cho mẹ nghe về ngày đầu tiên đi học như một chú chim non, lòng vui sướng mong đến hôm sau để có thể tiếp tục gặp thầy cô, bạn bè.
Ngày đầu tiên đi học đã in đậm trong tâm trí tôi như một kỉ niệm thật đẹp về thời học sinh ngây ngô. Tôi nhớ biết bao tiếng cười trong trẻo thuở ấy cùng những người bạn, người thầy nơi mái trường mến yêu.