Ở xung quanh nhà em có rất nhiều loại cây tỏa bóng mát như cây phượng, cây bàng, cây xà cừ…Nhưng em vẫn thích nhất là cây bàng. Đây là cây mà ba em trồng từ lúc em mới sinh ra. Ba bảo rằng bao giờ sinh nhật em chính là sinh nhật cây bàng.
Cây bàng được trồng ngay trước cổng nhà em, sát với cái ao làng, quanh năm đều tỏa bóng mát. Cây bàng cao chừng 5-6m, thân cây không quá lớn, chỉ cần một vòng tay của em là có thể ôm được thân bàng. Vỏ ngoài của nó xù xì, có những cái nhô lên lồi lõm y những khối u không bao giờ biến mất. Nhưng những cái mắt đó chính là nơi để mấy đứa con nít trong xóm em bám vào đó mà trèo lên cây ngồi chơi.
Cây bàng có nhiều tán cây, xum xuê lá xòa lên cả mái nhà của hàng xóm. Lá bàng to hơn bàn tay người lớn, có màu xanh thẫm, khi mùa thu đến, lá sắp rụng về cội thì là bàng chuyển sang màu vàng đậm báo hiệu sự chia lìa cành và lá. Chúng em vẫn thường dùng lá bàng để viết chữ lên đó, chơi trò đố câu hỏi…
Cành cây bàng mặc dù không to nhưng rất chắc chắn, bọn em vẫn bám vào đó và đu nhưng không bị gãy. Nó rất dẻo và dai.
Vào mùa hè, khi ánh nắng tràn xuống xóm làng em thì cây bòng lan tỏa bóng mát rất rộng, là nơi để cả người lớn và trẻ em cùng ngồi hóng mát. Tiếng gió vi vu lùa vào từng tán lá cây nghe vui tai. Người lớn ngồi lên những chiếc rễ bò ngổn ngang ở mặt đất, còn trẻ em thì chỉ tìm chỗ nào có bóng mát để ngồi và chơi đồ hàng, chơi chuyền. Cây bàng đã gắn với tuổi thơ của em, gắn với tuổi thơ của rất nhiều đứa trẻ trong xóm em.
Người ta rất ít khi để ý đến hoa bàng, và nghe cái tên cũng lạ. Hoa màu trắng, từng chùm nhỏ li ti bị những chiếc lá che khuất. Và đến thời kỳ thì hoa sẽ đơm thành quả bé tý xíu, rồi quả lớn dần từ bao giờ ít người biết đến. Người ta chỉ thấy quả bàng to bằng ngón chân cái, đó vẫn là thứ quả gắn bó với tuổi thơ chúng em. Quả bàng có vị chua chua, chát chát chấm với muối ớt thì ăn rất ngon.
Cây bàng là loài cây mà cả nhà em ai cũng yêu quý. Em mong nó sẽ luôn tỏa bóng mát như vậy, để em có thể vui chơi ở dưới gốc cây đó mãi.