Những hang động với nhũ đá đủ màu sắc càng ngắm càng say mê, em tưởng như mình được đến xem thủy cung, động tiên trong cổ tích.
Về nhà, nhiều đêm em nằm mê. Em thường gặp tiên trong những giấc mơ đẹp. Bà tiên mặc áo lụa hồng, thắt dải lưng xanh, khoác túi vải. Tóc bà bạc trắng, nét mặt hồng hào, cặp mắt dịu hiền, phúc hậu. Bà vuốt mái tóc em, ân cần hỏi chuyện học hành, hỏi em đã làm được bao nhiêu việc tốt, bà khen hai chị em chăm ngoan, học giỏi.
- Hoa, nếu dược khen thưởng, cháu ước được những gì?
- Thưa bà, ông cháu già yếu hay ốm đau. Cháu chỉ ước ông cháu được khỏi bệnh, bố mẹ cháu và hai chị em cháu được dồi dào sức khỏe mà chăm sóc ông, mà làm ăn, mà học hành.
- Cháu hiếu thảo lắm. Bà sẽ ban phép cho cháu được toại nguyện. Cháu ước gì nữa nào?
- Bà ơi! Cháu bị cận. Bà có thuốc quý không, bà cho cháu, để cháu không phải đeo kính, học hành và đọc sách vất vả lắm.
Bà tiên mỉm cười. Bà lục túi lấy ra một viên thuốc màu xanh thơm ngào ngạt. Bà đưa cho một chén nước và bảo nuốt lấy. Bà đưa cho em một bài thơ, bà bảo đọc. Không cần kính, em đọc thánh thót, bà khen hay. Sung sướng quá, đôi mắt em sáng ngời.
- Cháu Hoa, bà cho cháu thêm một điều ước nữa.
- Thưa bà, mùa đông vừa qua trời làm rét hại, nhiều gia súc và cây trồng bị chết và thiệt hại lớn. Sào rau của mẹ cháu chẳng thu hoạch được gì. Cháu chỉ ước sào rau của mẹ cháu xanh tốt quanh năm, bán được nhiều tiền để nuôi hai chị em cháu học tập.
- Cháu là đứa bé ngoan. Bà sẽ ban cho cháu phép lạ. Đây là thuốc trừ sâu, đây là phân vạn năng bón rau. Cháu nhớ đi học về, tranh thủ giúp mẹ trồng rau. Sào rau của mẹ cháu sẽ được mùa lớn.
Bà tiên nở nụ cười. Bà lại vuốt tóc em. Bà đi xa dần, mờ dần. Chỉ còn hương thơm ngào ngạt.
Em chợt tỉnh mơ. Tiếng mẹ gọi: “Hoa ơi! Mẹ đi chợ bán rau, trưa mới về. Hai chị em nhớ giúp mẹ quét dọn nhà cửa nhé”.