LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Đọc văn bản sau: TẤM BÁNH ĐA VỮNG Làng tôi ở là một vùng quê lớn yên tĩnh, xa chợ búa, phố xá. Bởi vậy trẻ con chúng tôi chẳng biết trên đời này có những thứ bánh gì ngoài bánh đa vừng, chiếc bánh của bà tôi. Thuở ấy, có khi đến mười ngày, bà tôi mới đi chợ một lần. Lần nào bà tôi đi chợ thì chúng tôi, tất cả sau, bảy đứa cháu của bà, đều biết rất sớm, tin loan đi rất nhanh. Thế là, sáng hôm ấy, dù đi chơi đâu, làm gì thì cỡ chín, mười giờ, chúng tôi cũng về đông đủ ở ngõ nhà. Trong khi chờ ...

Nguyễn Thanh Thảo | Chat Online
2 giờ trước (Tiếng Việt - Lớp 5)
3 lượt xem

Đọc văn bản sau:

TẤM BÁNH ĐA VỮNG

Làng tôi ở là một vùng quê lớn yên tĩnh, xa chợ búa, phố xá. Bởi vậy trẻ con chúng tôi chẳng biết trên đời này có những thứ bánh gì ngoài bánh đa vừng, chiếc bánh của bà tôi.

Thuở ấy, có khi đến mười ngày, bà tôi mới đi chợ một lần. Lần nào bà tôi đi chợ thì chúng tôi, tất cả sau, bảy đứa cháu của bà, đều biết rất sớm, tin loan đi rất nhanh. Thế là, sáng hôm ấy, dù đi chơi đâu, làm gì thì cỡ chín, mười giờ, chúng tôi cũng về đông đủ ở ngõ nhà. Trong khi chờ đợi, chúng tôi đánh khăng, chơi khăng, chơi quay và khi có tiếng thét: "Bà về, chúng mày ơi!” là chúng tôi vứt ngay con khăng, chạy ùa ra túm lấy áo bà. Rồi như một đoàn rồng rắn, chúng tối giậm chân, vỗ tay kéo về sân nhà. Bà tôi từ từ hạ thủng xuống. Ôi! Một chiếc bánh đa vừng to như cái vỉ nằm ở trên cùng. Đứa nào cũng ngứa ngáy chân tay, xuýt xoa thèm khát. Bà tôi bẻ ra từng mẩu bằng bàn tay chia cho từng đứa một. Chúng tôi ăn rau ráu, bánh đa giòn quá, có vị bùi của vừng, có vị ngọt của mật. Bà ngồi nhìn các cháu ăn ngon lành, cười sung sướng:

- Các cháu nhẩn nha mà ăn. Ai ăn cướp mất mà ăn vội vàng vậy? Chúng tôi chỉ cười: “Chúng cháu ăn vậy mới ngon, bà ạ.” rồi tản đi mỗi đứa một nơi, đến lúc đó bà tôi mới đứng dậy bê thúng vào nhà.

Bà tôi qua đời, chúng tôi ngẩn ngơ đến cả tháng. Thế là chẳng bao giờ được bám lấy áo bà về chợ, chẳng bao giờ được ăn bánh đa thơm phức giòn tan. Một lần, ngô phơi đầy rơm, chúng tôi chơi nhiều trò quá, mệt ngủ quay trên rơm. Trong mơ, tôi thấy bà tôi đi chợ về, tôi hét toáng lên: "Bà về, chúng mày ơi!”. Tôi ngồi phắt dậy. Cả bọn thì cười. Tôi tiếc ngơ, tiếc ngẩn giấc mơ. Y như bà tôi vừa đứng đây. Bây giờ tôi đã lớn, đã đi nhiều nơi, ăn nhiều loại bánh. Nhưng hình ảnh bà tôi ngồi bậc của hiên nhà, sung sướng chia từng mẩu bánh đa cho các cháu, tôi không bao giờ quên được.

Theo M.Hùng

Những chi tiết nào thể hiện các cháu rất háo hức với tấm bánh đa vừng của bà?

Vui lòng chờ trong giây lát!
Lựa chọn một trả lời để xem Đáp án chính xác Báo sai đáp án hoặc câu hỏi
Số lượng đã trả lời:
A. Dù làm gì, quãng chín, mười giờ cũng tập trung đông đủ ở ngõ chờ bà về
0 %
0 phiếu
B. Bọn trẻ theo bà đi chợ để bà mua quà cho
0 %
0 phiếu
C. Vứt ngay con diều, chạy ùa đến túm lấy áo bà reo lên: "Bà về rồi!"
0 %
0 phiếu
D. Ngứa ngáy chân tay, xuýt xoa thèm khát rồi ăn rau ráu.
0 %
0 phiếu
Tổng cộng:
0 trả lời
Bình luận (0)
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi ý kiến bình luận tại đây:
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư