LONG HUYẾT CHIẾN THẦN Chương 563: Hoàng Phủ Phong Trần (Phong Thanh Dương)
Nguyễn Đình Thái | Chat Online | |
31/08/2019 20:15:51 | |
Văn học nước ngoài | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
83 lượt xem
- * LONG HUYẾT CHIẾN THẦN Chương 564: Xích Đế (Phong Thanh Dương) (Văn học nước ngoài)
- * LONG HUYẾT CHIẾN THẦN Chương 565: Bất Tử Hỏa Diễm (Phong Thanh Dương) (Văn học nước ngoài)
- * LONG HUYẾT CHIẾN THẦN Chương 562: Ly Hỏa Thần Cảnh (Phong Thanh Dương) (Văn học nước ngoài)
- * LONG HUYẾT CHIẾN THẦN Chương 561: Buông Hắn Ra (Phong Thanh Dương) (Văn học nước ngoài)
Rất rõ ràng, bây giờ mới chính là thời điểm Xích Đế ấn chân chính xuất hiện.
Thủ đoạn của người kia thật sự rất cao minh. Hiện tại người tranh đoạt Xích Đế ấn chết chết thương thương, đặc biệt là ba phương Long tộc, Vũ Minh và Cổ Ma vực. Đại chiến lâu như vậy, thù hận đã kết, không ngờ lại là vì Xích Đế ấn giả.
Mà tại thời điểm Xích Đế ấn thật xuất hiện, bọn họ chỉ có thể trợn tròn con mắt.
Phản ứng nhanh nhất chính là người Vũ Minh vì bọn họ không có bất kỳ vướng bận nào. Ngay khi biết được Xích Đế ấn ấy là đồ giả, bọn họ nhanh chóng điều chỉnh tâm thái, xuất thế phóng về hướng Xích Đế ấn. Người Cổ Ma vực dĩ nhiên cũng muốn động nhưng đáng tiếc là Khương Vô Thương còn ở trong tay Long Thần.
Long Thần hiểu được nên lấy hay bỏ. Nếu Ma hoàng căn bản không có được Xích Đế ấn thì Khương Vô Thương kia cũng vô dụng. Mang theo Khương Vô Thương cũng chỉ là gánh nặng nên Long Thần không nói hai lời, trực tiếp ném Khương Vô Thương về phía Ma hoàng. Ma hoàng cẩn thận tiếp được, sau đó giao cho một vị Ma thánh ở bên cạnh. Dĩ nhiên là bọn họ không có thời gian giáo huấn Long Thần mà là theo sát cước bộ của Vũ Minh, phóng về hướng Xích Đế ấn xuất thế.
“Chúng ta cũng đi thôi.”
Long Nguyệt vội vàng nói.
“Đại tỷ, ngươi đi trước đi, ta sẽ qua đó liền. Yên tâm, ta có huyết độn, tình huống nguy hiểm ta sẽ trốn chạy ngay.”
Long Thần vội vàng nói.
Trải qua chuyện mới vừa rồi, Long Nguyệt rất an tâm về hắn nên nàng vội vàng gật đầu, đi theo cước bộ người Cổ Ma vực. Thực lực của Long Nguyệt, Long Thần tuyệt đối yên tâm. Đợi sau khi Long Nguyệt đi rồi, Long Thần không nói hai lời, liền đến trước thi thể Hắc Thủy Huyền Xà.
Yêu đan và thú hồn không biết đã bị ai lấy đi.
Đối với Long Thần mà nói, thứ quan trọng nhất chính là máu huyết của Hắc Thủy Huyền Xà.
Thi thể lớn như vậy cho dù là Thái Hư cảnh cũng không chứa nổi nên Long Thần một lần nữa dùng Thôn Phệ Huyết Giới rút tất cả máu trên thân Hắc Thủy Huyền Xà ra khỏi thi thể. Đợi đến khi hoàn thành nhiệm vụ, trước mặt Long Thần xuất hiện một huyết cầu to lớn. Long Thần so quả huyết cầu này quả thực giống như đang so con kiến với cái đầu người.
Còn bên cạnh, thi thể Hắc Thủy Huyền Xà đã khô héo.
Long Thần chứa không hết thi thể nhưng huyết mạch này Thái Hư cảnh vẫn có thể chứa được.
“Mặc dù nói mấu chốt của Vũ cảnh tu luyện chính là lĩnh ngộ nhưng tăng lên chân nguyên vẫn là không thể thiếu. Có được huyết mạch yêu thú Vương cấp tam phẩm, ta cũng không quan tâm đến chuyện vương tinh.”
Đối với người khác, tăng lên chân nguyên Địa Vũ cảnh đa phần đều dựa vào vương tinh. Còn Long Thần chỉ dùng máu huyết yêu thú là được rồi.
Sau khi bỏ toàn bộ máu huyết Hắc Thủy Huyền Xà vào trong Thái Hư cảnh, Long Thần mới nhìn sang hướng Xích Đế ấn xuất thế lúc nãy.
“Mặc dù cường địch vờn quanh nhưng Ngũ Đế ấn đối với ta cực kỳ quan trọng. Dù chỉ có một tí xíu hi vọng, ta cũng muốn nắm chắc, cầu phú quý trong nguy hiểm. Nếu như ta không đủ cường đại thì sao có thể đi gặp cha mẹ tiểu Hi được?”
Khi nhớ lại cô bé kia, trong lòng Long Thần có một loại tư niệm khắc cốt ghi tâm. Loại tư niệm này có đôi khi sẽ làm cho hắn khó chịu không thở ra hơi. Lẽ nào đây chính là yêu?
Từ Bạch Dương trấn một đường đi tới, cùng nhau trải qua nhiều kinh nghiệm như vậy, trí nhớ Long Thần lúc này đã đủ để hắn nhớ lại cả cuộc đời.
“Đi thôi!”
Sau khi kiên định lòng tin, Long Thần hít thở thật sâu, sau đó nhanh chóng bay về phía bên kia. Mới vừa rồi cũng không mất bao lâu nên hắn nghĩ Xích Đế ấn hẳn là không có ai đoạt được.
Rất nhanh, Long Thần đã chạy tới đích. Lúc này vây quanh mục tiêu cũng chỉ là những người lúc nãy. Ánh mắt Long Thần đầu tiên là bị kiến trúc kì quái hấp dẫn. Lúc này, ở trước mặt mọi người là một tòa đại môn hỏa diễm từ dưới đất dâng lên.
Nói chuẩn xác hơn thì đây chính là một khối cầu lửa thật lớn. Mà bên trong hỏa cầu có một đại môn hỏa diễm chìm trong đó. Đại môn bằng đồng xanh, chi tiết cực kỳ đơn giản nhưng lại tiết lộ ra một cỗ khí tức cổ xưa.
Trên đại môn đồng xanh là một cái bảng hiệu màu đỏ. Lúc này trên bảng hiệu hiện bốn chữ lớn, giống như được hỏa diễm thiêu đốt vậy.
“Đây là… Ly Hỏa thần cảnh!”
Rất nhanh Long Thần đã nhìn thấy được bốn chữ này.
Ly Hỏa thần cảnh dĩ nhiên nói rằng, bên trong đại môn hỏa diễm bao phủ này có lối đi thông với một tiểu càn khôn thế giới. Nói cách khác, Xích Đế ấn kia là ở bên trong tiểu càn khôn thế giới này.
Long Thần sau khi nhìn thoáng qua đại môn, sau đó nhìn nhìn người ở trước đại môn. Đầu tiên hắn phát hiện một thi thể đã nám đen nằm trên mặt đất. Mà thi thể kia là ở phía trước đại môn, còn những người khác đều đứng yên bất động trước đại môn. Rất có thể là lúc nãy người kia muốn xông vào nhưng đã bị chết cháy rồi! Đây chính là nguyên nhân mọi người không có động tác.
Nếu không, bảo vật ở trước mặt như vậy, mọi người sớm đã vung tay nắm lấy.
Trước mặt Long Thần, mọi người tổng cộng chia làm bốn nhóm. Long Thần đến bên cạnh Long Nguyệt. Sau khi thấy Long Thần đến, Long Nguyệt khẽ vẫy tay, sau đó chuyên chú nhìn đại môn đồng xanh ở phía trước.
Ánh mắt Long Thần thì lại rơi đến trên một người trong đó.
Nơi này tổng cộng có bốn nhóm người, Long Nguyệt, Cổ Ma vực và Vũ Minh chia làm từng nhóm một. Mà một nhóm khác thật ra cũng chỉ có một người mà thôi. Lúc này, trong đội ngũ Cổ Ma vực và Vũ Minh có không ít người đang nhìn người này một cách thù hận.
Nam tử này một thân trưởng bào màu vàng, trên đó được thêu mấy đóa hoa cúc rực rỡ. Luận tuổi, hẳn là khoảng chừng Long Nguyệt, niên kỷ tối đa cũng chừng ba mươi tuổi. Luận độ trưởng thành mà nói cũng chỉ dùng phong lưu phóng khoáng mà hình dung. Khóe miệng của nam tử này luôn treo nụ cười, một bộ dáng bất cần đời, cho dù những người khác tàn bạo nhìn chằm chằm thì hắn chỉ lấy vẻ tươi cười đáp lại. Quả thực tức chết người mà.
“Hắn là cường giả đệ nhất Hoàng Phủ gia tộc, gia chủ Hoàng Phủ gia tộc – Hoàng Phủ Phong Trần. Xích Đế ấn giả lúc nãy chính là hắn giở trò quỷ.”
Long Nguyệt thấy Long Thần chú ý tới Hoàng Phủ Phong Trần nên liền thấp giọng nói bên tai Long Thần.
Lúc này Long Thần mới hiểu rõ.
Một mình nam tử này, cũng dám như Long Nguyệt vậy, đứng ở chỗ này hiển nhiên thực lực không thấp. Cũng chỉ có Hoàng Phủ gia chủ mới có đủ can đảm và thực lực này. Hơn nữa, toàn bộ trò khôi hài lúc nãy là do một tay tên này tạo ra? Long Thần có chút im lặng, Hoàng Phủ Phong Trần đây thật đúng là lợi hại, có thể đùa bỡn đám người này chạy qua chạy lại.
Người Vũ Minh và Cổ Ma vực nếu không phải chú ý tới đại môn đồng xanh ở trước mặt, sợ rằng đã giận dữ đến nổ phổi rồi ra tay động thủ với Hoàng Phủ Phong Trần.
Bản thân Long Thần cũng bị lừa dối nên vừa mới đầu hắn không có hảo cảm gì với Hoàng Phủ Phong Trần cả. Chỉ là hắn chợt nhớ tới, Hoàng Phủ Phong Trần đây không phải là phụ thân Hoàng Phủ Kỳ sao? Nhìn Hoàng Phủ Kỳ bộ dáng điên điên khùng khùng kia tám phần là học được ở tên này.
Lúc Long Thần chú ý tới Hoàng Phủ Phong Trần thì đối phương cũng đang đánh giá hắn. Qua một hồi, hắn cười hắc hắc nói: “Tiểu tử, nữ nhi bảo bối nhà ta đang trách nhà ngươi đấy. Chừng nào ngươi mới đến Hoàng Phủ gia tộc ta một chuyến vậy?”
Quả nhiên hắn là cha Hoàng Phủ Kỳ.
Long Thần đại khái đã hiểu được, hình như Hoàng Phủ Phong Trần vẫn còn giấu diếm nữ nhi của mình, không công bố ra bên ngoài. Cho nên khi Hoàng Phủ Kỳ chạy đến Cổ Ma vực, lúc đầu mọi người không đoán được nàng là nữ nhi của Hoàng Phủ Phong Trần.
“Có thời gian ta nhất định sẽ đi.”
Long Thần gật đầu nói. Hắn còn chưa quen biết Hoàng Phủ Phong Trần cho lắm, không biết quan hệ giữa hắn và Long Nguyệt như thế nào nên vẫn còn giữ một khoảng cách nhất định.
Nghe vậy, Hoàng Phủ Phong Trần cười một tiếng, nói: “Tiểu tử, đừng xem ta là người ngoài. Con gái của ta gọi ngươi là đại ca ca, nàng cũng xem ngươi như là ca ca của nàng, cả ngày nhắc tới nhắc lui đều là ngươi cả. Nếu như ngươi là đại ca của nàng thì không cần khách khí với ta, cứ xem ta là cha của ngươi là được rồi!”
Phốc!
Long Thần thiếu chút nữa là bị nước miếng của mình làm nghẹn chết.
Hoàng Phủ Phong Trần đây quả nhiên là một người phong hoa tuyệt thế.
Hắn suy luận rất diệu kì, nữ nhi của hắn gọi Long Thần là đại ca ca, Long Thần liền biến thành nhi tử của hắn. Cứ như vậy Long Thần không biết nên trả lời như thế nào, hắn chỉ có thể nói: “Đã như vậy thì ta gọi ngươi một tiếng thúc thúc là được.”
Gọi như vậy vừa không thiệt thòi mà còn giống như nhờ vả vào một chút quan hệ với Hoàng Phủ Phong Trần. Hiện tại Long Thần được Long Nguyệt che chở, tiếp đó lại được Hoàng Phủ Phong Trần bao bọc, dĩ nhiên là chỗ tốt sẽ không ít.
Thật ra cũng có rất nhiều người nghe ra được ý tại ngôn ngoại của Hoàng Phủ Phong Trần. Lời của hắn mặc dù xem như là lời nói giỡn nhưng kỳ thật lại làm cho quan hệ giữa Long Thần và hắn gần nhau hơn. Đồng thời nó còn có tác dụng cảnh cáo những người khác. Hắn đến từ cha cũng nói ra lời, người khác động thủ với Long Thần vậy không phải là đánh vào mặt Hoàng Phủ Phong Trần hắn sao? Đến lúc đó, hắn sẽ vì Long Thần mà ra mặt, người khác cũng không nói được gì.
Tất cả mọi người ở chỗ này đều hiểu, có thể vì quan hệ nữ nhi mà Hoàng Phủ Phong Trần bao bọc Long Thần. Như vậy những người muốn động thủ với Long Thần cũng không khỏi không suy tính một hai xem mình có nhắm trúng Hoàng Phủ Phong Trần không.
Nhưng Long Thần nói ra câu kia khiến cho Long Nguyệt liếc mắt nhìn một cái.
Long Thần lúc này mới nghĩ tới huyền cơ. Long Thần và bọn người Long Nguyệt xưng huynh gọi đệ, ngược lại bây giờ hắn gọi Hoàng Phủ Phong Trần là thúc thúc, vậy không phải vai vế của Long Nguyệt thấp hơn Hoàng Phủ Phong Trần sao?
Vậy nên Hoàng Phủ Phong Trần liền cười khà khà.
Long Thần là trúng chưởng của hắn nên hắn dùng ánh mắt đắc ý nhìn nhìn Long Nguyệt.Nhưng Long Nguyệt căn bản là không để ý tới hắn.
Tất cả mọi người đang khẩn trương nhìn đại đồng môn xanh kia. Bọn họ đã thử qua, hình như cường công cũng không có hiệu quả. Đã có người thân chết rồi, ngay cả cấp bậc như Long Nguyệt cũng không dám thoải mái động thủ, những người khác nào dám làm.
Cho nên hiện tại chỉ có thể chờ đợi.
Hoàng Phủ Phong Trần vừa nhìn cũng biết là cường giả Địa Vũ cảnh tam trọng. Cộng thêm hắn, nơi này đã có bốn cường giả Địa Vũ cảnh tam trọng.
Long Thần chờ đợi một hồi, mọi người ở nơi đây cũng đang suy nghĩ biện pháp. Đột nhiên hỏa diễm xuất hiện ở đại môn đồng xanh lúc trước nhúc nhích một cái hỏa mầm, rất nhanh liền biến thành mấy chữ.
Và cũng giống như Ly Hỏa thần cảnh lúc trước, xuất hiện tự thể đều có chút cổ xưa. Long Thần đoán đây là tự thể thời kỳ Trung cổ.
“Chỉ có thể để năm người đi vào, nếu không, thần cảnh sẽ hỏng mất.”
Ngọn lửa sau khi biến thành mấy chữ này liền lập tức biến mất.
“Chỉ có năm người đi vào?”
Tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc. Nói cạc khác, nếu có sáu người xông vào, thân cảnh sẽ hỏng mất. Xích Đế ấn kia cũng sẽ ngâm nước nóng luôn. Hơn nữa, người đi vào rất có thể sẽ không ra được. Tại chỗ này có bốn cường giả là tồn tại đẳng cấp nhất Thần Vũ thánh triều, nếu bọn họ nhất định đi vào thì nhiều người sẽ bi kịch.
Cho nên sau khi thấy hàng chữ này, tất cả mọi người đều không dám khinh thường.
Bốn vị cường giả hai mặt nhìn nhau, rất nhanh đã có người ra quyết định công bằng. Vũ hoàng Dương Ngưng Phong nói: “Chúng ta tổng cộng có bốn phương thế lực nên còn dư lại một vị trí. Dù ai chiếm tiện nghi thì những người khác cũng không phục đúng không? Chỉ có thể cho năm người đi vào, vậy thì bốn người chúng ta được chọn cứ đi vào.”
Thời gian cấp bách, Dương Ngưng Phong cũng muốn cho hai người Vũ Minh đi vào nhưng hắn biết người khác đều tính toán chi li nên nhất định sẽ không đồng ý.
Lời của hắn, Hoàng Phủ Phong Trần là người đồng ý trước nhất. Dù sao thì hắn cũng đến đây một mình mà thôi. Ngay sau đó, Long Nguyệt nhìn Long Thần một cái rồi cũng đồng ý. Dù sao thì với thực lực của Long Thần, đối mặt với bốn cường giả, cho dù đi vào cũng không thể nhận được Xích Đế ấn.
Ba người đều đồng ý, Khương Vô Tà cũng chỉ có thể thuận theo.
“Long Thần, chờ sau khi ta đi vào, bọn họ nhất định sẽ động thủ với ngươi. Đến lúc đó, ngươi trực tiếp dùng độn pháp rời đi, sau đó đi tìm đám người Khương Vô Nhai.”
Sau khi quyết định, Long Nguyệt liền phân phó như vậy.
Long Thần gật đầu, lúc Khương Vô Nhai đi đã nói vị trí của bọn họ cho Long Thần, cũng chỉ có Long Thần mới thoải mái tìm được bọn họ.
Thế nhưng cứ như vậy mà đi sao?
Trong lòng Long Thần vẫn có chút không cam lòng.
“Chỉ có thể cho năm người đi vào, bọn họ tiến vào bốn...”
Nhìn đại môn đồng xanh kia, đầu óc Long Thần liền chuyển động.
Nhưng đúng lúc này, chi nha một tiếng, đại môn đồng xanh lại từ từ mở ra. Tất cả mọi người không dám động, chỉ có thể đợi đến khi đại môn đồng xanh mở ra hoàn toàn. Lúc đó, mọi người mới phát hiện bên trong đại môn đồng xanh lại là hỏa diễm bốc cháy hừng hực.
Bốn người Long Nguyệt tiến lên phía trước mấy bước, hai mặt nhìn nhau, ai cũng không dám động trước. Nhất là Ma hoàng và Vũ hoàng, tuổi của bọn họ tương đối lớn nên làm việc gì cũng cẩn thận.
“Mấy tiểu quỷ nhát gan.”
Hoàng Phủ Phong Trần khinh bỉ nhìn Vũ hoàng và Ma hoàng một cái, sau đó thân hình hắn lướt động, vụt một tiếng, trực tiếp xông vào bên trong hỏa diểm kia. Hỏa diễm bốc cháy hừng hực nhưng lúc này lại giống như mặt hồ, đẩy ra từng đợt sóng gợn. Mà thân ảnh Hoàng Phủ Phong Trần cũng đã biến mất.
“Nguyên lai là chướng nhãn pháp.”
Cẩn thận đi theo sau Hoàng Phủ Phong Trần, Long Nguyệt cũng nhanh chóng tiến vào. Ma hoàng và Vũ hoàng nhìn nhau một cái rồi cũng trước sau đi vào. Đến khi bọn họ tiến vào đại môn đồng xanh mới phát hiện mình đứng trong một cái động quật. Bốn người cảnh giác nhìn thoáng qua đối phương, sau đó tách ra mà đứng.
Đầu tiên, bọn họ bắt đầu đánh giá động quật này. Khiến bọn họ nghi ngờ chính là động quật này hoàn toàn là phong bế, không có bất kỳ một con đường nào cả, đường ra duy nhất chính là đại môn đồng xanh.
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: LONG HUYẾT CHIẾN THẦN Chương 563: Hoàng Phủ Phong Trần (Phong Thanh Dương),LONG HUYẾT CHIẾN THẦN Chương 563: Hoàng Phủ Phong Trần,Phong Thanh Dương
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!