CUỘC ĐỜI NGỌT NGÀO KHI CÓ EM Chương 13: Cần được bình tĩnh lại (Quẫn Quẫn Hữu Yêu)
Adruino | Chat Online | |
31/08/2019 22:13:52 | |
Văn học nước ngoài | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
85 lượt xem
- * CUỘC ĐỜI NGỌT NGÀO KHI CÓ EM Chương 14: Quá thua thiệt (Quẫn Quẫn Hữu Yêu) (Văn học nước ngoài)
- * CUỘC ĐỜI NGỌT NGÀO KHI CÓ EM Chương 15: Nồi từ trên trời rơi xuống* (Quẫn Quẫn Hữu Yêu) (Văn học nước ngoài)
- * CUỘC ĐỜI NGỌT NGÀO KHI CÓ EM Chương 12: Tỉnh lại (Quẫn Quẫn Hữu Yêu) (Văn học nước ngoài)
- * CUỘC ĐỜI NGỌT NGÀO KHI CÓ EM Chương 11: Kĩ năng chặt hoa đào (Quẫn Quẫn Hữu Yêu) (Văn học nước ngoài)
Thấy cô gái ngồi trên giường, đôi mắt của người đàn ông như một cái đầm lạnh lẽo, hờ hững mà thâm thuý nhìn về phía cô, "Tỉnh."
Lâm Yên ngơ ngác nhìn người đàn ông đột nhiên bước từ phòng tắm ra. Trong chốc lát, trong đầu cô như có 100 con voi ma mút thời kì tiền sử đang gào thét giẫm đạp...
"Bùi... Bùi Duật Thành?"
Lúc ấy trên TV, khuôn mặt kia nhìn quá xuất chúng, cho nên cô tuyệt đối không nhận lầm.
Cô cố gắng nhớ lại tối hôm qua cuối cùng đã xảy ra chuyện gì. Nhưng vẫn như thế hoàn toàn nghĩ không ra.
Bốp!
Lâm Yên đưa tay lên tự tát chính mình!
Lâm Yên, mày tỉnh táo một chút!
Mày chỉ đang nằm mơ thôi!
Mày nhất định là đang nằm mơ!
Bùi Duật Thành đang đứng lau tóc bên cạnh trơ mắt nhìn Lâm Yên tự tay tát mình, vẻ mặt anh phức tạp: "..."
Để tránh Lâm Yên tiếp tục tự mình hại mình, người đàn ông mở miệng nhắc nhở: "Có lẽ cô cần được yên tĩnh một chút."
Lâm Yên chết lặng máy móc liên tục gật đầu, "Vâng vâng vâng, không sai! Tôi cần phải tỉnh táo lại! Tỉnh táo... Bình tĩnh một chút..."
Lâm Yên vừa nghĩ lung tung vừa điên cuồng cố gắng để cho bản thân bình tĩnh lại.
Cuối cùng...
Cô cắn môi, vẻ mặt sụp đổ nhìn về phía Bùi Duật Thành, "Bùi tổng... Ngài... Ngài có thể mặc quần áo trước được hay không? Bộ dạng này của ngài, tôi không thể bình tĩnh được..."
Đáy mắt người đàn ông lóe lên một tia ý cười, "Được."
Một lúc lâu sau, cuối cùng Bùi Duật Thành đổi một bộ quần áo ở nhà, trên gương mặt cũng đeo thêm chiếc kính mắt.
Người đàn ông ngồi trên ghế sô pha đặt bên cửa sổ, ánh nắng le lói xuyên qua bóng cây hắt lên gương mặt lạnh lùng mà xa cách của anh. Tay áo sơ mi trắng được xắn lên gọn gàng, hai chân thon dài tùy ý vắt chéo, kính mắt đơn giản đeo trên sống mũi thẳng tắp không chỉ không làm mất đi khí chất của anh mà ngược lại càng làm anh thêm hoàn mỹ.Lâm Yên: "...!!!"
Lâm Yên cảm giác như thể mình hôm nay không bình tĩnh nổi.
Giới giải trí đều nói gương mặt của Bùi Nam Nhứ có thể dùng nhan sắc giết người, nhưng người đàn ông này trước mắt cô, đủ để khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Bùi Duật Thành có vẻ nhìn ra cô có lời muốn nói, chậm rãi châm một điếu thuốc, khói thuốc nhàn nhạt vấn vít quanh đầu ngón tay thon dài, "Muốn nói gì?"
Lâm Yên đã lấy lại tinh thần, lựa một vài từ ngữ thích hợp, trái tim nhỏ bé run rẩy, cẩn thận từng li từng tí hỏi, "Thật xin lỗi Bùi tổng, tối hôm qua tôi có thể do uống hơi nhiều, hoàn toàn không nhớ đã xảy ra chuyện gì...
Nên tôi muốn hỏi ngài một chút, vì sao buổi sáng tôi lại tỉnh lại ở bên trong nhà của Bùi tổng ngài..."
"Không nhớ gì..." Khoé môi Bùi Duật Thành khẽ nhếch lên không dễ gì phát hiện, dưới cặp mắt kính loé lên tia sáng.
Sau đó, anh dùng giọng trầm khàn vô cùng có từ tính mở miệng, "Sao, ngủ với tôi rồi không nhận, giả vờ mất trí nhớ?"
Lâm Yên: "..."
"Vèo" một cái, Lâm Yên run rẩy trượt chân ngã lăn xuống giường, trực tiếp bị dọa đến nỗi muốn quỳ.
Lâm Yên ngơ ngác nhìn người đàn ông đột nhiên bước từ phòng tắm ra. Trong chốc lát, trong đầu cô như có 100 con voi ma mút thời kì tiền sử đang gào thét giẫm đạp...
"Bùi... Bùi Duật Thành?"
Lúc ấy trên TV, khuôn mặt kia nhìn quá xuất chúng, cho nên cô tuyệt đối không nhận lầm.
Cô cố gắng nhớ lại tối hôm qua cuối cùng đã xảy ra chuyện gì. Nhưng vẫn như thế hoàn toàn nghĩ không ra.
Bốp!
Lâm Yên đưa tay lên tự tát chính mình!
Lâm Yên, mày tỉnh táo một chút!
Mày chỉ đang nằm mơ thôi!
Mày nhất định là đang nằm mơ!
Bùi Duật Thành đang đứng lau tóc bên cạnh trơ mắt nhìn Lâm Yên tự tay tát mình, vẻ mặt anh phức tạp: "..."
Để tránh Lâm Yên tiếp tục tự mình hại mình, người đàn ông mở miệng nhắc nhở: "Có lẽ cô cần được yên tĩnh một chút."
Lâm Yên chết lặng máy móc liên tục gật đầu, "Vâng vâng vâng, không sai! Tôi cần phải tỉnh táo lại! Tỉnh táo... Bình tĩnh một chút..."
Lâm Yên vừa nghĩ lung tung vừa điên cuồng cố gắng để cho bản thân bình tĩnh lại.
Cuối cùng...
Cô cắn môi, vẻ mặt sụp đổ nhìn về phía Bùi Duật Thành, "Bùi tổng... Ngài... Ngài có thể mặc quần áo trước được hay không? Bộ dạng này của ngài, tôi không thể bình tĩnh được..."
Đáy mắt người đàn ông lóe lên một tia ý cười, "Được."
Một lúc lâu sau, cuối cùng Bùi Duật Thành đổi một bộ quần áo ở nhà, trên gương mặt cũng đeo thêm chiếc kính mắt.
Người đàn ông ngồi trên ghế sô pha đặt bên cửa sổ, ánh nắng le lói xuyên qua bóng cây hắt lên gương mặt lạnh lùng mà xa cách của anh. Tay áo sơ mi trắng được xắn lên gọn gàng, hai chân thon dài tùy ý vắt chéo, kính mắt đơn giản đeo trên sống mũi thẳng tắp không chỉ không làm mất đi khí chất của anh mà ngược lại càng làm anh thêm hoàn mỹ.Lâm Yên: "...!!!"
Lâm Yên cảm giác như thể mình hôm nay không bình tĩnh nổi.
Giới giải trí đều nói gương mặt của Bùi Nam Nhứ có thể dùng nhan sắc giết người, nhưng người đàn ông này trước mắt cô, đủ để khiến người ta hồn xiêu phách lạc.
Bùi Duật Thành có vẻ nhìn ra cô có lời muốn nói, chậm rãi châm một điếu thuốc, khói thuốc nhàn nhạt vấn vít quanh đầu ngón tay thon dài, "Muốn nói gì?"
Lâm Yên đã lấy lại tinh thần, lựa một vài từ ngữ thích hợp, trái tim nhỏ bé run rẩy, cẩn thận từng li từng tí hỏi, "Thật xin lỗi Bùi tổng, tối hôm qua tôi có thể do uống hơi nhiều, hoàn toàn không nhớ đã xảy ra chuyện gì...
Nên tôi muốn hỏi ngài một chút, vì sao buổi sáng tôi lại tỉnh lại ở bên trong nhà của Bùi tổng ngài..."
"Không nhớ gì..." Khoé môi Bùi Duật Thành khẽ nhếch lên không dễ gì phát hiện, dưới cặp mắt kính loé lên tia sáng.
Sau đó, anh dùng giọng trầm khàn vô cùng có từ tính mở miệng, "Sao, ngủ với tôi rồi không nhận, giả vờ mất trí nhớ?"
Lâm Yên: "..."
"Vèo" một cái, Lâm Yên run rẩy trượt chân ngã lăn xuống giường, trực tiếp bị dọa đến nỗi muốn quỳ.
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: CUỘC ĐỜI NGỌT NGÀO KHI CÓ EM Chương 13: Cần được bình tĩnh lại (Quẫn Quẫn Hữu Yêu),CUỘC ĐỜI NGỌT NGÀO KHI CÓ EM Chương 13: Cần được bình tĩnh lại,Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!