Ngôi trường mọi khi - Chương 2 (Nguyễn Nhật Ánh)
Hope Star | Chat Online | |
27/07/2019 22:57:31 | |
Văn học trong nước | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
60 lượt xem
- * Ngôi trường mọi khi - Chương 3 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước)
- * Ngôi trường mọi khi - Chương 4 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước)
- * Ngôi trường mọi khi - Chương 1 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước)
- * Bảy bước tới mùa hè 29 (hết) (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước)
Mẹ bạn thường ngày vẫn chạy xe chầm chậm, khoảng 20km/giờ.
Hôm nay mẹ chạy như thế là nhanh lắm. Nhưng bạn vẫn muốn nhanh hơn nữa.
- Lẹ lên mẹ!
Chiều ý bạn, mẹ bạn chạy nhanh hơn.
Nhưng bạn vẫn chưa vừa ý:
- Nữa mẹ!
Mẹ bạn cười:
- Làm gì hốt hoảng thế con? Chẳng ai nhìn thấy con đâu!
Mặc dù được mẹ trấn an, bạn vẫn chưa thật yên tâm. Bạn ngoảnh cổ nhìn quanh. Trời đất ơi, cái gì thế này ?
Đang chạy song song bên bạn là thằng Mặt Mụn, đứa bạn học chung lớp năm ngoái. Thằng Mặt Mụn đang gò lưng trên chiếc xe đạp sườn ngang láng coóng, tủm tỉm cười. Chắc từ nảy đến giờ nó lặng lẽ chạy bên cạnh bạn, và đã thấy hết cảnh bạn nhõng nhẽo thúc tay vô lưng mẹ.
Bạn vừa ngượng vừa tức, bèn giơ nắm đấm:
- Đồ con rùa!
Thằng Mặt Mụn cười hì hì:
- Thì rùa đang chạy thi với thỏ mà!
Nói xong, nó liếc chiếc áo dài của bạn, hấp háy mắt rồi rụt cổ lại, thè lưởi ra.
Bạn đang định trả đũa thằng Mặt Mụn, thấy cử chỉ kỳ cục của nó, bạn sực nhớ ra chiếc áo dài bạn đang mặc. Thế là mặt bạn tự nhiên nóng bừng và lập tức bạn ngoảnh mặt ngó lơ chỗ khác.
May mà lúc đó ngôi trường của bạn đã hiện ra bên đường. Thằng Mặt Mụn giơ tay:
- Tạm biệt nhé!
Bạn hất mặt:
- Không hẹn ngày gặp lại đâu!
Thằng Mặt Mụn năm nay học khác trường với bạn. Nó học bên trường Mèo Con, còn bạn vào Ngôi Trường Mọi Khi. Trường Mèo Con xa hơn, nhưng lúc đến trường, bạn và thằng Mặt Mụn vẫn đi chung một đường.
Tất cả nữ sinh Ngôi Trường Mọi Khi đều mặc áo dài trắng, vì vậy bạn không cảm thấy ngượng nghịu lắm. Giống như nhau nên chẳng thấy ai để ý đến ai mà.
À không, cho đến giờ chơi thì có một người chú ý đến sự lúng túng của bạn. Đó là chị Mắt Nai. Chị Mắt Nai có đôi mắt rất to, rất đẹp. Chị lại luôn tròn xoe mắt nên đôi mắt nom càng to hơn nữa.
Lúc ấy bạn ngồi trên chiếc băng đá dưới tàng cây phượng trong sân trường, không ngừng xoay trở một cách vụng về để chọn thế ngồi dễ thở nhất, chị Mắt Nai thong thả tiến lại ngồi bên cạnh.
Chị liếc bảng tên trên ngực áo của bạn:
- Em mới mặc áo dài lần đầu phải không?
Bạn lí nhí:
- Dạ.
Chị Mắt Nai dịu dàng:
- Năm kia chị cũng giống như em vậy. Những ngày đầu lúc nào cũng cảm thấy gò bó, nóng nực, khổ sở, cứ chờ tan học để chạy lẹ về nhà thay ra. Bây giờ thì quen rồi. Em cũng thế, ít bữa nữa em cũng sẽ quen.
Rồi chị cười:
- Chỉ có mỗi tội vào quán chỉ dám ăn chè, ăn kem. Ăn món nóng thế nào lưng áo cũng đẫm mồ hôi.
Vẻ thân thiện của chị Mắt Nai giúp bạn tự nhiên hơn:
- Chị học lớp mười hai hở?
- Ừ, lớp chị kế lớp em.
Bạn tò mò ngắm nghía người bạn mới:
- Chắc chị học giỏi lắm?
- Sao em nghĩ thế? - Chị Mắt Nai tròn mắt nai.
Bạn cười:
- Em thấy chị có vẻ lanh lắm. Những người lanh lẹ thường là những người thông minh, học giỏi!
Nói xong, bạn hốt hoảng thụp đầu xuống. Vì lúc đó chị Mắt Nai đang thò tay ra "ký" đầu bạn, miệng tủm tỉm:
- Em mới lanh! Em lanh hơn chị gấp mười lần!
Hôm nay mẹ chạy như thế là nhanh lắm. Nhưng bạn vẫn muốn nhanh hơn nữa.
- Lẹ lên mẹ!
Chiều ý bạn, mẹ bạn chạy nhanh hơn.
Nhưng bạn vẫn chưa vừa ý:
- Nữa mẹ!
Mẹ bạn cười:
- Làm gì hốt hoảng thế con? Chẳng ai nhìn thấy con đâu!
Mặc dù được mẹ trấn an, bạn vẫn chưa thật yên tâm. Bạn ngoảnh cổ nhìn quanh. Trời đất ơi, cái gì thế này ?
Đang chạy song song bên bạn là thằng Mặt Mụn, đứa bạn học chung lớp năm ngoái. Thằng Mặt Mụn đang gò lưng trên chiếc xe đạp sườn ngang láng coóng, tủm tỉm cười. Chắc từ nảy đến giờ nó lặng lẽ chạy bên cạnh bạn, và đã thấy hết cảnh bạn nhõng nhẽo thúc tay vô lưng mẹ.
Bạn vừa ngượng vừa tức, bèn giơ nắm đấm:
- Đồ con rùa!
Thằng Mặt Mụn cười hì hì:
- Thì rùa đang chạy thi với thỏ mà!
Nói xong, nó liếc chiếc áo dài của bạn, hấp háy mắt rồi rụt cổ lại, thè lưởi ra.
Bạn đang định trả đũa thằng Mặt Mụn, thấy cử chỉ kỳ cục của nó, bạn sực nhớ ra chiếc áo dài bạn đang mặc. Thế là mặt bạn tự nhiên nóng bừng và lập tức bạn ngoảnh mặt ngó lơ chỗ khác.
May mà lúc đó ngôi trường của bạn đã hiện ra bên đường. Thằng Mặt Mụn giơ tay:
- Tạm biệt nhé!
Bạn hất mặt:
- Không hẹn ngày gặp lại đâu!
Thằng Mặt Mụn năm nay học khác trường với bạn. Nó học bên trường Mèo Con, còn bạn vào Ngôi Trường Mọi Khi. Trường Mèo Con xa hơn, nhưng lúc đến trường, bạn và thằng Mặt Mụn vẫn đi chung một đường.
Tất cả nữ sinh Ngôi Trường Mọi Khi đều mặc áo dài trắng, vì vậy bạn không cảm thấy ngượng nghịu lắm. Giống như nhau nên chẳng thấy ai để ý đến ai mà.
À không, cho đến giờ chơi thì có một người chú ý đến sự lúng túng của bạn. Đó là chị Mắt Nai. Chị Mắt Nai có đôi mắt rất to, rất đẹp. Chị lại luôn tròn xoe mắt nên đôi mắt nom càng to hơn nữa.
Lúc ấy bạn ngồi trên chiếc băng đá dưới tàng cây phượng trong sân trường, không ngừng xoay trở một cách vụng về để chọn thế ngồi dễ thở nhất, chị Mắt Nai thong thả tiến lại ngồi bên cạnh.
Chị liếc bảng tên trên ngực áo của bạn:
- Em mới mặc áo dài lần đầu phải không?
Bạn lí nhí:
- Dạ.
Chị Mắt Nai dịu dàng:
- Năm kia chị cũng giống như em vậy. Những ngày đầu lúc nào cũng cảm thấy gò bó, nóng nực, khổ sở, cứ chờ tan học để chạy lẹ về nhà thay ra. Bây giờ thì quen rồi. Em cũng thế, ít bữa nữa em cũng sẽ quen.
Rồi chị cười:
- Chỉ có mỗi tội vào quán chỉ dám ăn chè, ăn kem. Ăn món nóng thế nào lưng áo cũng đẫm mồ hôi.
Vẻ thân thiện của chị Mắt Nai giúp bạn tự nhiên hơn:
- Chị học lớp mười hai hở?
- Ừ, lớp chị kế lớp em.
Bạn tò mò ngắm nghía người bạn mới:
- Chắc chị học giỏi lắm?
- Sao em nghĩ thế? - Chị Mắt Nai tròn mắt nai.
Bạn cười:
- Em thấy chị có vẻ lanh lắm. Những người lanh lẹ thường là những người thông minh, học giỏi!
Nói xong, bạn hốt hoảng thụp đầu xuống. Vì lúc đó chị Mắt Nai đang thò tay ra "ký" đầu bạn, miệng tủm tỉm:
- Em mới lanh! Em lanh hơn chị gấp mười lần!
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Ngôi trường mọi khi - Chương 2 (Nguyễn Nhật Ánh),Ngôi trường mọi khi - Chương 2,Nguyễn Nhật Ánh
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!