Ngôi trường mọi khi - Chương 4 (Nguyễn Nhật Ánh)
Hope Star | Chat Online | |
27/07/2019 22:57:59 | |
Văn học trong nước | Sưu tầm | Tp cùng người đăng | Báo cáo vi phạm |
58 lượt xem
- * Ngôi trường mọi khi - Chương 5 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước)
- * Ngôi trường mọi khi - Chương 6 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước)
- * Ngôi trường mọi khi - Chương 3 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước)
- * Ngôi trường mọi khi - Chương 2 (Nguyễn Nhật Ánh) (Văn học trong nước)
Thực ra, cô gái mà tất cả bạn bè của bạn năm ngoái nôn nao được nhìn thấy nhất không phải là bạn, Kiếng Cận, Hạt Tiêu, hay Hột Mít.
Đó chính là nhỏ Tóc Ngắn.
Chính bạn, bạn cũng háo hức chờ đợi sự xuất hiện của Tóc Ngắn biết bao.
Mọi người mong ngóng nhỏ Tóc Ngắn chẳng phải vì muốn coi nó mặc áo dài đẹp hay xấu, mà cái chính là muốn coi con nhỏ này khi mặc áo dài trông nó ra làm sao!
Hầu như bạn bè cùng trường năm ngoái chưa hề thấy Tóc Ngắn mặc quần áo con gái bao giờ, mặc dù Tóc Ngắn là con gái một trăm phần trăm. Chính mẹ nó xác nhận với mẹ của bạn như vậy.
Cái chuyện xác nhận giới tính kỳ cục này xảy ra vào dịp sinh nhật của bạn năm lớp sáu. Hôm đó, bạn mời khoảng mười đứa bạn thân nhất đến nhà dự tiệc, có cả Tóc Ngắn. Đó là lần đầu tiên Tóc Ngắn ghé nhà bạn.
Buổi tiệc diễn ra vui vẻ như mọi buổi tiệc sinh nhật khác trên trái đất. Cho nên cũng bình thường như mọi buổi tiệc sinh nhật khác trên cõi đời.
Chỉ có một điểm "không bình thường" là con nhỏ Tóc Ngắn tỏ ra thân mật với bạn quá.
Ba của bạn đứng trên gác lửng nhìn xuống thấy một "thằng nhóc" cứ ngồi ngả qua ngả lại, vuốt tóc, bẹo má con gái mình thoải mái, khi hứng lên lại thò tay qua quàng vai bá cổ một cách tự nhiên thì lấy làm thắc mắc lắm. Lo nữa.
Lo nhất là thấy mặc dù "thằng nhóc" kia sỗ sàng đến vậy, con gái mình vẫn tỉnh bơ, cả đám bạn ngồi chung quanh cũng chẳng lấy đó làm chướng mắt, vẫn nói cười vui vẻ, cứ như thể chuyện con trai con gái thân mật nhau là chuyện thường ngày ở lớp.
Ba bạn kín đáo ngoắt mẹ bạn, thì thầm:
- Em xem kìa! Con nít bây giờ nó hiện đại quá em à!
Mẹ bạn nhìn theo tay chỉ của ba bạn, mắt trợn tròn:
- Í, hiện đại kiểu đó đâu có được! Để em la tụi nó một trận!
- Đừng làm tụi nó sợ! - Ba bạn phản đối - Tụi nó đầu óc còn non nớt, chả có ý thức gì đâu, mình phải từ từ giảng giải cho tụi nó hiểu!
Mẹ bạn đồng tình:
- Được rồi, em sẽ nói chuyện với con mình, còn mẹ thằng nhỏ kia sẽ nói chuyện với con trai của chỉ!
Cuối buổi tiệc, mẹ Tóc Ngắn tới đón con về, ngạc nhiên thấy mẹ bạn lật đật cầm tay lôi ra trước sân, mặt mày nghiêm trọng:
- Tôi có chuyện này muốn nói với chị.
- Có chuyện vì thế? - Mẹ Tóc Ngắn hỏi lại, không giấu vẻ lo âu - Chắc con tôi nó nghịch phá...
- Không, cháu rất ngoan, chẳng có nghịch phá gì đâu! Chỉ có điều...
- Điều gì hở chị?
Chuyện coi vậy mà khó trình bày quá! Mẹ bạn phân vân một lát rồi bắt đầu nói xa xôi:
- Hình như con chị và con tôi chơi rất thân với nhau.
Mẹ Tóc Ngắn thản nhiên:
- Dạ, chuyện này thì tôi biết.
Có cảm giác người đối thoại chưa hiểu ra vấn đề, mẹ bạn dè dặt đi bước thứ hai:
- Tôi thấy tụi nó có vẻ... thân mật quá!
Mẹ Tóc Ngắn vẫn chưa biết mẹ bạn định phiền trách điều gì, tươi tỉnh gật đầu:
- Dạ, tui thấy tụi nó như vậy, tôi cũng mừng.
Vẻ hớn hở của mẹ Tóc Ngắn khiến mẹ bạn có cảm giác vừa va phải tường. Bà băn khoăn quá, lạ lùng nữa, đành phải tặc lưỡi, cụ thể:
- Nhưng thân mật đến mức quàng vai, bẹo má thì tôi thấy hơi kỳ!
Tới đây thì đôi mắt của mẹ Tóc Ngắn trố lên:
- Có gì đâu mà kỳ hở chị?
Mẹ bạn thở dài:
- Tất nhiên là tụi nó còn nhỏ, không ý thức được các hành vi của mình, nhưng tôi với chị là người lớn, nên tìm cách giảng giải, uốn nắn cho tụi nó...
- Uốn nắn.... uốn nắn... cái gì ạ? - Mẹ Tóc Ngắn bối rối hỏi lại, nhìn ánh mắt biết là đã hoang mang lắm.
Mẹ bạn nhìn người đối diện, ngạc nhiên nhủ bụng: Sao bà chị này vô tâm thế nhỉ?
- Thế chị cho là con trai con gái nựng nịu nhau như vậy là chuyện tự nhiên hay sao?
Càng lúc mẹ Tóc Ngắn càng có cảm tưởng mình đang đi trong sương mù:
- Dạ, con... con trai con gái nào ạ?
- Chị vẫn chưa có hiểu rõ ý của tôi sao? - Mẹ bạn chớp chớp mắt - Con gái của tôi và con trai của chị, lẽ ra chúng...
Lần này thì mẹ bạn không có dịp bộc lộ hết ý nghĩ của mình.
- Ai bảo chị con tôi là con trai? - Mẹ Tóc Ngắn đột nhiên phì cười, màng sương mù trước mắt tan biến đâu mất - Nó là con gái mà!
- Ủa, chị nói gì? Thằng con chị là con gái?
Dứt khoát là mẹ bạn không tin vào tai mình. Nếu không, mẹ bạn đã chẳng sửng sốt đến thế.
- Con gái một trăm phần trăm!
Mẹ Tóc Ngắn khẳng định với giọng của một chuyên viên giám định y khoa. Bà vừa nói vừa cười thích thú.
Mẹ bạn chưng hửng, ngẩn ngơ, sau đó tất nhiên cũng cười. Nhưng cười chỉ có năm mươi phần trăm hà. Cười như vậy, người ta gọi là dở cười dở mếu.
Đó chính là nhỏ Tóc Ngắn.
Chính bạn, bạn cũng háo hức chờ đợi sự xuất hiện của Tóc Ngắn biết bao.
Mọi người mong ngóng nhỏ Tóc Ngắn chẳng phải vì muốn coi nó mặc áo dài đẹp hay xấu, mà cái chính là muốn coi con nhỏ này khi mặc áo dài trông nó ra làm sao!
Hầu như bạn bè cùng trường năm ngoái chưa hề thấy Tóc Ngắn mặc quần áo con gái bao giờ, mặc dù Tóc Ngắn là con gái một trăm phần trăm. Chính mẹ nó xác nhận với mẹ của bạn như vậy.
Cái chuyện xác nhận giới tính kỳ cục này xảy ra vào dịp sinh nhật của bạn năm lớp sáu. Hôm đó, bạn mời khoảng mười đứa bạn thân nhất đến nhà dự tiệc, có cả Tóc Ngắn. Đó là lần đầu tiên Tóc Ngắn ghé nhà bạn.
Buổi tiệc diễn ra vui vẻ như mọi buổi tiệc sinh nhật khác trên trái đất. Cho nên cũng bình thường như mọi buổi tiệc sinh nhật khác trên cõi đời.
Chỉ có một điểm "không bình thường" là con nhỏ Tóc Ngắn tỏ ra thân mật với bạn quá.
Ba của bạn đứng trên gác lửng nhìn xuống thấy một "thằng nhóc" cứ ngồi ngả qua ngả lại, vuốt tóc, bẹo má con gái mình thoải mái, khi hứng lên lại thò tay qua quàng vai bá cổ một cách tự nhiên thì lấy làm thắc mắc lắm. Lo nữa.
Lo nhất là thấy mặc dù "thằng nhóc" kia sỗ sàng đến vậy, con gái mình vẫn tỉnh bơ, cả đám bạn ngồi chung quanh cũng chẳng lấy đó làm chướng mắt, vẫn nói cười vui vẻ, cứ như thể chuyện con trai con gái thân mật nhau là chuyện thường ngày ở lớp.
Ba bạn kín đáo ngoắt mẹ bạn, thì thầm:
- Em xem kìa! Con nít bây giờ nó hiện đại quá em à!
Mẹ bạn nhìn theo tay chỉ của ba bạn, mắt trợn tròn:
- Í, hiện đại kiểu đó đâu có được! Để em la tụi nó một trận!
- Đừng làm tụi nó sợ! - Ba bạn phản đối - Tụi nó đầu óc còn non nớt, chả có ý thức gì đâu, mình phải từ từ giảng giải cho tụi nó hiểu!
Mẹ bạn đồng tình:
- Được rồi, em sẽ nói chuyện với con mình, còn mẹ thằng nhỏ kia sẽ nói chuyện với con trai của chỉ!
Cuối buổi tiệc, mẹ Tóc Ngắn tới đón con về, ngạc nhiên thấy mẹ bạn lật đật cầm tay lôi ra trước sân, mặt mày nghiêm trọng:
- Tôi có chuyện này muốn nói với chị.
- Có chuyện vì thế? - Mẹ Tóc Ngắn hỏi lại, không giấu vẻ lo âu - Chắc con tôi nó nghịch phá...
- Không, cháu rất ngoan, chẳng có nghịch phá gì đâu! Chỉ có điều...
- Điều gì hở chị?
Chuyện coi vậy mà khó trình bày quá! Mẹ bạn phân vân một lát rồi bắt đầu nói xa xôi:
- Hình như con chị và con tôi chơi rất thân với nhau.
Mẹ Tóc Ngắn thản nhiên:
- Dạ, chuyện này thì tôi biết.
Có cảm giác người đối thoại chưa hiểu ra vấn đề, mẹ bạn dè dặt đi bước thứ hai:
- Tôi thấy tụi nó có vẻ... thân mật quá!
Mẹ Tóc Ngắn vẫn chưa biết mẹ bạn định phiền trách điều gì, tươi tỉnh gật đầu:
- Dạ, tui thấy tụi nó như vậy, tôi cũng mừng.
Vẻ hớn hở của mẹ Tóc Ngắn khiến mẹ bạn có cảm giác vừa va phải tường. Bà băn khoăn quá, lạ lùng nữa, đành phải tặc lưỡi, cụ thể:
- Nhưng thân mật đến mức quàng vai, bẹo má thì tôi thấy hơi kỳ!
Tới đây thì đôi mắt của mẹ Tóc Ngắn trố lên:
- Có gì đâu mà kỳ hở chị?
Mẹ bạn thở dài:
- Tất nhiên là tụi nó còn nhỏ, không ý thức được các hành vi của mình, nhưng tôi với chị là người lớn, nên tìm cách giảng giải, uốn nắn cho tụi nó...
- Uốn nắn.... uốn nắn... cái gì ạ? - Mẹ Tóc Ngắn bối rối hỏi lại, nhìn ánh mắt biết là đã hoang mang lắm.
Mẹ bạn nhìn người đối diện, ngạc nhiên nhủ bụng: Sao bà chị này vô tâm thế nhỉ?
- Thế chị cho là con trai con gái nựng nịu nhau như vậy là chuyện tự nhiên hay sao?
Càng lúc mẹ Tóc Ngắn càng có cảm tưởng mình đang đi trong sương mù:
- Dạ, con... con trai con gái nào ạ?
- Chị vẫn chưa có hiểu rõ ý của tôi sao? - Mẹ bạn chớp chớp mắt - Con gái của tôi và con trai của chị, lẽ ra chúng...
Lần này thì mẹ bạn không có dịp bộc lộ hết ý nghĩ của mình.
- Ai bảo chị con tôi là con trai? - Mẹ Tóc Ngắn đột nhiên phì cười, màng sương mù trước mắt tan biến đâu mất - Nó là con gái mà!
- Ủa, chị nói gì? Thằng con chị là con gái?
Dứt khoát là mẹ bạn không tin vào tai mình. Nếu không, mẹ bạn đã chẳng sửng sốt đến thế.
- Con gái một trăm phần trăm!
Mẹ Tóc Ngắn khẳng định với giọng của một chuyên viên giám định y khoa. Bà vừa nói vừa cười thích thú.
Mẹ bạn chưng hửng, ngẩn ngơ, sau đó tất nhiên cũng cười. Nhưng cười chỉ có năm mươi phần trăm hà. Cười như vậy, người ta gọi là dở cười dở mếu.
Tác phẩm mới nhất:
- Kỉ niệm với 1 người thân (Văn học trong nước)
- Bốn mùa trong vườn (Văn học trong nước)
- Tặng cô (Hoàng Phương Linh) (Văn học trong nước)
- Miền trung anh dũng (Dương Tùng Lâm) (Văn học trong nước)
- Mai xa trường - Thời học sinh bước qua (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Lời dặn (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Suy Ngẫm (Lê Vũ Anh) (Văn học trong nước)
- Bạch Tuyết (Văn học trong nước)
- Lớp em (Đào Gia Như) (Văn học trong nước)
- Đồng quê tôi (Văn học trong nước)
- Xem tất cả tác phẩm >>
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Tags: Ngôi trường mọi khi - Chương 4 (Nguyễn Nhật Ánh),Ngôi trường mọi khi - Chương 4,Nguyễn Nhật Ánh
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!